Chương 2097

Ầm!

Có một cột sáng màu đen phóng lên cao, như chọc thủng bầu trời.

Thấy thế, đám cường giả của gia tộc Hiên Viên đều biến sắc.

Nơi tận cùng cột sáng phía chân trời, có một gã đàn ông vận áo đen chậm rãi bước ra, người này tóc tai bù xù, hai mắt đỏ tươi, trên người tản ra những luồng hơi thở đầy tà ác và đáng sợ, hơi thở tà ác ấy khiến cho thời không bốn phía rung chuyển, vô cùng kinh người.

Người đàn ông áo đen chậm rãi nhắm mắt, hai tay giơ lên, tham lam hít lấy hít để không khí tươi mát khắp chốn.

Diệp Quân lẳng lặng nhìn người đàn ông áo đen kia, người này, hẳn là một cường giả đến từ thời đại văn minh Thần.

Đúng lúc này, người đàn ông áo đen chợt xuất hiện trước mặt nhóm Diệp Quân, mắt ông ta nhìn chòng chọc vào Hiên Viên Lăng và Tần Tịch Chỉ.

Người đàn ông áo đen nhếch mép cười, thè lưỡi liếm khóe miệng: “Đã mấy nghìn năm rồi chưa được hưởng mùi vị đàn bà”.

Diệp Quân cau này, kẻ này còn háo sắc?

Nghe thấy người đàn ông áo đen nói thế, Hiên Viên Lăng và Tần Tịch Chỉ lập tức biến sắc.

Người kia bước lên một bước, nháy mắt, một hơi thở cực kì hùng mạnh đã khóa chặt hai cô gái, hai cô gái không thể nhúc nhích một ngón tay.

Trong khoảnh khắc, sắc mặt Hiên Viên Lăng đã xám ngắt như tro tàn.

Tuyệt vọng!

Là nỗi tuyệt vọng chân chính!

Trước mặt loại cường giả cấp bậc này, tông sư cũng chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.

Ngay lúc này, Diệp Quân đột nhiên ngẩng mắt nhìn về phía chân trời, ánh mắt lạnh nhạt vô cùng: “Cha, nếu cha còn phong ấn con, chúng ta không làm cha con được nữa đâu, con nói nghiêm túc đấy”.

Không làm cha con được nữa!

Đối với Diệp Quân, không phải hắn không thể chịu được việc tu vi bị người khác áp chế, hắn cũng biết dụng ý của cha khi áp chế cảnh giới của hắn. Cha muốn rèn đúc cho hắn, quả thực, trong thời gian tu vi bị áp chế, hắn đã được rèn luyện nhiều, cũng có nhiều mặt tiến bộ, đặc biệt là phương diện tâm tình cũng với cảnh giới kiếm đạo.

Nhưng mà, cái gì cũng phải có mức độ nhất định thôi!

Nếu như chỉ áp để mà áp, vậy thì chẳng có ý nghĩa gì.

Diệp Quân nói xong câu đó, ánh mắt nhìn thẳng về phía người đàn ông áo đen trước mặt. Người đàn ông áo đen kia đang định vươn tay bắt Diệp Quân, nhưng ngay vào lúc này, trong cơ thể Diệp Quân chợt có một luồng kiếm ý cực kì hùng mạnh bùng phát ra ngoài, đè lên người đàn ông áo đen kia.

Ầm!

Trong khoảnh khắc, dưới ánh nhìn kinh ngạc của tất cả những người có mặt ở đó, người đàn ông áo đen cong chân, quỳ xuống.

Tất cả đều sững sờ.

Quỳ gối?

Đám cường giả của gia tộc Hiên Viên đều trợn mắt nhìn Diệp Quân như nhìn một quái vật.

Hiên Viên Lăng cũng trợn to đôi mắt hạnh, thân mình run lên như không thể tin nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện