Chương 1950

Một trong số đó!

Diệp Quân hơi sững sờ, hỏi: “Còn có cái khác?”

Từ Chân gật đầu.

Diệp Quân lại hỏi: “Là thứ gì?”

Từ Chân lại chỉ cười cười không đáp.

Diệp Quân bất đắc dĩ, đành đổi một vấn đề khác: “Ta nghe nói tỷ tới đây trấn áp Vũ Trụ Kiếp, phải không?”

Từ Chân gật đầu.

Diệp Quân nghi hoặc: “Vậy sao tỷ lại ở chỗ này?”

Từ Chân nói: “Sức mạnh của ta đang ở chỗ Vũ Trụ Kiếp”.

Diệp Quân chấn động: “Ý tỷ là, sức mạnh của tỷ đang trấn áp Vũ Trụ Kiếp, nhưng bản thể của tỷ lại ở đây?”

Từ Chân gật đầu: “Đúng vậy”.

Lòng Diệp Quân như dậy sóng, người phụ nữ này chỉ e còn mạnh hơn so với hình dung của mình rồi.

Từ Chân đột ngột chìa một cây lạp xưởng nướng cho Diệp Quân: “Nếm thử đi”.

Diệp Quân nhận lạp xưởng nướng, cắn một miếng rồi bình luận: “Cũng được”.

Một nụ cười xao động lòng người xuất hiện trên môi Từ Chân: “Đồ ăn ở hệ Ngân Hà này đều rất ngon, ăn bao nhiêu cũng không ngán”.

Diệp Quân cười bảo: “Đúng vậy”.

Nói xong, Diệp Quân lại định cắn một miếng, nhưng đúng lúc này, hắn đột nhiên quay đầu nhìn lại như thể vừa cảm nhận được điều gì khác thường. Nơi đó có một người đàn ông trung niên, ông ta mặc bộ đồ bằng vải thô màu xám tro, hơi thở hùng hồn, đôi mắt sắc bén, trên người tản ra một khí thế sắc bén.

Người này tới… nhằm vào mình!

Diệp Quân thoáng chau mày.

Từ Chân cũng liếc nhìn người đàn ông trung niên nọ, nhưng không nói gì.

Người đàn ông trung niên đột nhiên lên tiếng: “Cậu chính là Diệp Quân?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Người đàn ông trung niên quan sát hắn, nói: “Người của Vị Lai Tông chúng tôi là do cậu giết?”

Vị Lai Tông?

Diệp Quân ngẩn ra, sau đó vội nói: “Tông chủ của Vị Lai Tông các ông là Ưng Thanh phải không?”

“Hỗn xược!”

Người đàn ông trung niên gầm lên: “Sao cậu dám gọi thẳng tên họ sư tổ tôi?”

Cùng với tiếng quát lớn là một luồng khí thế cực mạnh tràn ra từ người ông ta, hùng hồn kinh người.

Diệp Quân vội nói nhanh: “Tôi có quen sư tổ các ông, mau bảo bà ấy tới gặp tôi…”

“Hỗn láo!”

Người đàn ông trung niên kia lại gầm lên: “Cậu là thứ gì? Dám bảo sư tổ tôi tới gặp cậu, thật là ngông cuồng!”

Nói xong, ông ta đánh ra một chưởng. Một chưởng này vừa đánh ra, chưởng ấn đáng sợ từ lòng bàn tay ông ta tràn ra, đánh bay tất cả, ập thẳng về phía Diệp Quân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện