Chương 1940

Diệp Quân bế Tô Tử đặt lên giường, Hiên Viên Lăng đi vào nhìn hai chân Tô Tử: “Cần phải rửa sạch đã”.

Diệp Quân nói: “Tôi đi lấy nước”.

Nói xong hắn đứng dậy rời đi.

Chẳng bao lâu sau Diệp Quân đã mang một chậu nước đến trước mặt Tô Tử, hắn nhẹ nhàng bỏ những dải vải đó ra, vết thương đã lành lại nhờ sự chữa lành của đá Nữ Oa, nhưng trông vết máu vẫn khá rợn người.

Diệp Quân lấy khăn nhẹ nhàng lau đi vết máu trên chân cô ấy.

Hiên Viên Lăng nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Trong lòng Tô Tử cực kỳ vui vẻ, trên mặt cũng nở nụ cười quyến rũ.

Rất nhanh, Diệp Quân đã rửa sạch hai chân Tô Tử, sau đó hắn bế cô ấy lên giường, đắp chăn cho cô ấy: “Cô nghỉ ngơi thêm đi”.

Tô Tử khẽ gật đầu, ngoan ngoãn nói: “Ừm”.

Diệp Quân đứng dậy, xoay người đi ra ngoài.

Hiên Viên Lăng lấy ra một lọ đan dược đưa cho Tô Tử: “Cô Tô, đan dược này có thể giúp cô khôi phục khí lực”.

Tô Tử khẽ gật đầu: “Cảm ơn cô”.

Hiên Viên Lăng cười: “Không có gì”.

Nói xong cô ấy rời đi.

Diệp Quân và Hiên Viên Lăng lên sân thượng, Diệp Quân nhìn Yến Kinh phía dưới rồi hỏi: “Cô Lăng cần gì?”

Hiên Viên Lăng nhìn Diệp Quân: “Không cần gì cả”.

Diệp Quân quay đầu nhìn Hiên Viên Lăng, cô ấy cười khẽ: “Chẳng phải chúng ta là bạn bè sao? Nếu đã là bạn bè, giúp việc nhỏ này thì có là gì?”

Diệp Quân nói: “Cô Lăng, không giấu gì cô, có thể tôi còn có một số chuyện nữa cần phải làm phiền cô, vậy nên nếu cô cần gì thì cứ nói với tôi, tôi…”

Hiên Viên Lăng cười: “Anh Diệp không muốn làm bạn với tôi đúng không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không phải, chỉ là tôi không muốn nợ người khác ân huệ thôi”.

Hiên Viên Lăng nói: “Anh Diệp cần tôi làm gì?”

Diệp Quân nói: “Hai việc, thứ nhất, giúp tôi điều tra cầu vượt của Yến Kinh ở đâu. Thứ hai, giúp tôi điều tra xem chủ nhân của câu lạc bộ Vô Biên là ai, có thể liên lạc được với người đó không!”

Hiên Viên Lăng hơi nhíu mày: “Câu lạc bộ Vô Biên?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Hiên Viên Lăng im lặng.

Diệp Quân nhìn Hiên Viên Lăng: “Cô Lăng có biết câu lạc bộ Vô Biên không?”

Hiên Viên Lăng gật đầu: “Đương nhiên là biết rồi, thân phận chủ nhân câu lạc bộ Vô Biên này vô cùng bí ẩn, ngay cả nhà Hiên Viên của tôi cũng không tra ra được, chúng tôi đoán có thể đối phương đến từ vùng ngoài”.

Diệp Quân nói: “Quả nhiên đến từ vùng ngoài”.

Hiên Viên Lăng hơi ngạc nhiên: “Anh Diệp biết đối phương à?”

Diệp Quân gật đầu: “Biết, nhưng tôi không có cách nào liên lạc được với người đó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện