Chương 1913

Lúc này Vương Nhạc đó bỗng bước đến, khi nhìn thấy Diệp Quân, gã sửng sốt, giá trị nhan sắc cao thế à?

Nhưng gã cũng cười chế giễu, thế giới này đàn ông có nhan sắc có tác dụng quái gì, phải có tiền, có địa vị mới là vương đạo.

Mặc dù rất không thích Diệp Quân nhưng Vương Nhạc vẫn phải giữ phong độ, không phát cáu, nổi nóng ở đây chỉ khiến người ta khinh thường, mất đi phong độ.

Vương Nhạc nhìn Tô Tử, lại lấy cái hộp tinh xảo của mình ra, sau đó cười nói: “Tô Tử, chúc mừng sinh nhật”.

Gã không đợi Tô Tử nói đã mở hộp ra.

Trong hộp là một sợi dây chuyền bằng đá, đá rất lớn, lớn gần bằng quả trứng ngỗng, vô cùng chói mắt dưới ánh mặt trời.

“Đỉnh Của Thế Giới”.

Có người ngạc nhiên thốt lên.

Đỉnh Của Thế Giới!

Nghe nói thế, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Đỉnh Của Thế Giới được mệnh danh là một trong mười viên đá lớn của Hoa Hạ, từng được đấu giá khá cao một tỷ hai tệ Hoa Hạ. Mọi người không ngờ viên đá này lại nằm trong tay Vương Nhạc.

Mọi người càng không ngờ Vương Nhạc lại tặng Tô Tử viên đá này, thế này cũng hào phóng quá rồi nhỉ.

Tô Tử nhìn viên đá đó, nhưng lại lắc đầu: “Anh Vương, món quà này quá quý giá”.

Từ chối!

Thấy Tô Tử từ chối, mọi người đều sửng sốt.

Tô Tử thế mà lại từ chối viên đá Đỉnh Của Thế Giới?

Nghĩ sao thế trời?

Vương Nhạc cũng sửng sốt, gã cũng không ngờ Tô Tử lại từ chối, gã cứ nghĩ chỉ cần là phụ nữ đều không thể từ chối viên đá này.

Tô Tử trước mặt này lại từ chối như thế?

Gã ngơ ngác.

Tô Tử nhìn Diệp Quân, cười nói: “Anh vào ngồi đi”.

Diệp Quân vừa định nói gì, nhưng lúc này Vương Nhạc bỗng nói: “Đợi đã”.

Diệp Quân nhìn Vương Nhạc, gã nhìn Diệp Quân, cười nói: “Xưng hô thế nào đây?”

Diệp Quân nói: “Diệp Quân”.

Vương Nhạc nhìn túi quà trong tay Diệp Quân, cười nói: “Không biết anh Diệp tặng quà gì, có thể lấy ra cho mọi người xem không?”

Thấy Vương Nhạc bắt đầu nhắm vào Diệp Quân, Tô Tử cau mày, cực kỳ không vui, cô ấy biết thật ra Diệp Quân rất nghèo, không thể mua được thứ gì đắt tiền, cô ấy cũng không để tâm đến những thứ đắt tiền đó.

Thế là Tô Tử nói: “Dù anh ta tặng gì, tôi cũng thích cả”.

Nghe thế, sắc mặt mọi người đều trở nên kỳ quái, ai nấy cũng nhìn Diệp Quân, tò mò về thân phận của hắn.

Người đàn ông này lại có thể làm cho cô chủ nhà họ Tô xem trọng?

Sắc mặt Vương Nhạc trở nên cực kỳ khó coi, Tô Tử làm thế là chẳng nể mặt gã gì cả.

Lúc này Diệp Quân lấy hộp quà ra đưa cho Tô Tử, cười nói: “Sinh nhật vui vẻ”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện