Chương 1861

Cô gái tóc đỏ nhìn chằm chằm Diệp Quân, nhe răng cười: “Tôi không ưa anh, lý do này đã được chưa?”

Diệp Quân nhàn nhạt nói: “Rất nhiều người không ưa tôi, cô chẳng là cái thá gì cả!”

Hắn là người như vậy đấy, ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng, nếu ngươi không tôn trọng ta thì vì sao ta phải tôn trọng ngươi?

Hắn biết điều này sẽ làm mâu thuẫn gia tăng, nhưng điều này không quan trọng với hắn, ta đâu phải cha cô, vì sao phải chiều cô?

Quả nhiên, nghe thấy Diệp Quân nói thế, cô gái tóc đỏ hơi híp mắt: “Có dám ra ngoài không?”

Diệp Quân gật đầu: “Đi!”

Nói xong hắn đứng dậy đi ra ngoài.

Cô gái tóc đỏ cũng đi theo.

Thấy hai người đi ra ngoài, Cố Vân Mạn cau mày, Tô Tử quay đầu nhìn cô ta: “Cô gái kia là ai thế?”

Cố Vân Mạn trầm giọng đáp: “Cháu gái chị, lần này con bé nhất quyết muốn đi chơi với chị, tính tình con bé không tốt, lại thích đánh nhau. Hôm nay chị không cho con bé ra ngoài chơi, tâm trạng vẫn luôn rất tệ…”

Tô Tử biến sắc: “Mau!”

Nói xong cô ấy chạy ra ngoài.

Cố Vân Mạn sững sờ.

Sau khi Diệp Quân ra khỏi phòng riêng, cô gái tóc đỏ trước mặt đột nhiên quay người, đá nghiêng một cú thẳng vào sải chân của hắn.

Đá kiểu xoạc chân!

Diệp Quân cau mày, khi cô ta sắp đá tới chân hắn thì tay trái của hắn chợt nắm lấy chân cô ta, cô ta sững sờ, không ngờ chiêu này của mình lại bị hắn đỡ được.

Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên bay lên đạp vào bụng cô gái tóc đỏ.

Rầm!

Cô gái tóc đỏ bị đá bay vài mét, khi cô ta dừng lại, Diệp Quân đã xuất hiện trước mặt cô ta, giẫm lên tay phải của cô ta.

Rắc rắc!

Năm ngón tay đều đã gãy!

“A!”

Cô gái tóc đỏ hét lên một tiếng, trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Tôi phải giết anh, tôi phải giết anh…”

Diệp Quân híp mắt, mà lúc này Cố Vân Mạn và Tô Tử đã chạy ra, thấy cảnh này, hai cô gái đều biến sắc.

Đúng lúc này, ba vệ sĩ đột nhiên xuất hiện bên cạnh, vệ sĩ đứng đầu rút súng ra chỉ vào Diệp Quân: “Buông cô chủ nhà tôi ra!”

Cô gái tóc đỏ giận dữ lườm vệ sĩ: “Mau nổ súng, mau nổ súng, bắn chết anh ta đi…”

Diệp Quân xòe tay, một chiếc đũa bay ra.

Vút vút vút!

Ngay lập tức, chiếc đũa xuyên qua đầu ba vệ sĩ chuẩn bị nổ súng!

Ba vệ sĩ đều ngã xuống!

Nhìn thấy cảnh này, đồng tử của Cố Vân Mạn trong nháy mắt co rút lại thành mũi kim!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện