Chương 1852

Diệp Quân vẫn im lặng.

Thấy hắn không nói lời nào, Tô Tử hoảng loạn giải thích: “Không phải tôi sợ anh… Chỉ là lần đầu tiên tôi thấy người chết nên… Anh đừng giận mà…”

Diệp Quân lắc đầu: “Phản ứng đó là bình thường nên tôi không giận cô… Tôi chỉ có thể nói, chúng ta là người của hai thế giới khác nhau”.

Người của hai thế giới khác nhau!

Tô Tử nghe mà trân trối tại chỗ, trong lòng đầy xót xa, hai mắt ngập nước lăn dài trên má.

Diệp Quân lại nói: “Tôi đã nhận tiền của cô thì sẽ bảo vệ cô trong tháng này, sau đó tôi sẽ đi, chúng ta sẽ không còn gặp nhau nữa”.

Vì hắn cũng chỉ là một người khách đi ngang qua hệ Ngân Hà, một khi đến đúng thời điểm sẽ tự rời đi.

Còn Tô Tử ư… Nói thật thì hắn cũng tức giận chứ. Hắn vì ai mà giết người?

Vì Tô Tử!

Vậy mà cô ta còn sợ hãi, xem hắn là người xấu…

Lời này của Diệp Quân khiến Tô Tử đờ ra như bức tượng, trong lòng cảm thấy hoảng sợ. Nhưng cô ấy chưa kịp nói gì thì cửa phòng Mộc Uyển Du mở ra. Cô ấy thấy bạn mình đứng bên ghế sô pha thì thắc mắc: “Tô Tử?”

Tô Tử hơi rũ đầu: “Uyển Du”.

Mộc Uyển Du cười: “Hai người đang nói gì vậy?”

Tô Tử lắc đầu: “Sao cậu lại dậy rồi?”

Mộc Uyển Du: “Mình nghe có tiếng ồn ào nên ra xem…”

Diệp Quân bỗng xen vào: “Đi nghỉ đi”.

Mộc Uyển Du nhìn hắn rồi lại nhìn Tô Tử. Tô Tử nhìn Diệp Quân, lại nói: “Tôi xin lỗi…”

Rồi trở về phòng.

Mộc Uyển Du chần chừ đi đến, kéo tay áo hắn: “Hai người cãi nhau à?”

Diệp Quân nhìn cô cười: “Đi ngủ sớm đi”.

Mộc Uyển Du: “Cậu ấy khóc rồi”.

Diệp Quân im lặng.

Mộc Uyển Du do dự một hồi: “Tôi hỏi anh một câu, anh trả lời thật lòng được không?”

Diệp Quân tò mò: “Câu gì?”

Mộc Uyển Du: “Có phải… anh thích Tô Tử không?”

Diệp Quân sững ra: “Sao lại hỏi thế?”

Mộc Uyển Du: “Vì anh liều mạng cứu cậu ấy”.

Diệp Quân mỉm cười: “Nếu cô gặp nguy hiểm thì tôi cũng làm vậy thôi”.

Mộc Uyển Du: “Ngay cả chắn đạn cho tôi?”

Diệp Quân cười: “Chắn pháo còn được!”

Mộc Uyển Du chớp mắt, đoạn nở nụ cười ngọt ngào: “Nếu… Tôi nói nếu thôi nhé… Phải chọn giữa tôi và Tô Tử thì anh sẽ chọn ai?”

Diệp Quân thắc mắc: “Chọn cái gì mới được?”

Mộc Uyển Du cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Chọn làm bạn gái”.

Nói xong thì mặt đỏ rần rần, nhịp tim tăng tốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện