Chương 1791

Rầm!

Lúc này, Võ Khởi lại bị hất văng ra xa hàng nghìn trượng.

Diệp Quân xòe bàn tay ra, kiếm trong tay biến mất, giây tiếp theo, hắn bay vụt lên không, hai tay nắm chặt, trong chớp mắt, sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh cổ xưa, hư ảnh vừa xuất hiện, đất trời lập tức có khí thế cổ xưa hoang vắng.

Phía đối diện, con ngươi của Võ Khởi co rụt lại, vẻ mặt cực kỳ nặng nề, tay phải ông ta từ từ nắm chặt, một luồng sức mạnh đáng sợ ngưng tụ trong lòng bàn tay ông ta.

Nhưng lúc này, Diệp Quân chắp tay kết ấn, hư ảnh sau lưng hắn cũng kết ấn, hắn mở mắt chỉ vào Võ Khởi: “Phá!”

Đoàng!

Thời không trên đầu Võ Khởi bị chia cắt, ngay sau đó một bàn tay khổng lồ vươn ra từ không trung, sau đó nắm thành quyền, đấm xuống thật mạnh.

Bàn tay không lồ xuất hiện, đất trời chợt có luồng khí thế đáng sợ mà cổ xưa, những khí thế này như đến từ viễn cổ, xa xưa mà thăng trầm.

Vạn Cổ Tuế Nguyệt!

Đây là võ kỹ Chân Thần để lại!

Mà bây giờ Diệp Quân đã học được.

Cách đó không xa, Võ Khởi không dám lơ là, chân phải giậm lên đài tỉ võ, hóa thành một luồng lưu quang phóng lên trời.

Ầm!

Đột nhiên, một luồng lưu quang vỡ vụn, Võ Khởi rơi thẳng xuống dưới, khoảnh khắc ông ta rơi xuống đài tỉ võ, đài tỉ võ được trận pháp gia trì vỡ tan, mà lúc này nắm đấm mạnh mẽ ấy đã đáp xuống.

Rầm!

Cả đài tỉ võ hóa thành tro bụi, trên mặt đất xuất hiện một cái vực sâu mấy nghìn trượng, sâu không thấy đáy.

Giờ phút này, Thần chiến trường kịch liệt chấn động, giống như động đất, cực kỳ đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Thống soái quân viễn chinh và Thống soát Chư Thần Hoàng Hôn Vệ đều trở nên cực kỳ nặng nề.

Không ngờ chiêu Vạn Cổ Tuế Nguyệt lại mạnh đến mức này, đến Võ Khởi cũng không đỡ được, nếu không phải thời không nơi đây đặc biệt thì một quyền này đã khiến cả Thần chiến trường hóa thành tro bụi rồi.

Mà ở nơi khác, Diệp Quân cũng chấn động vô cùng, hắn không ngờ võ kỹ Chân Thần để lại đáng sợ thế này, cơ thể hắn kết hợp với võ kỹ này tuyệt đối là vô địch.

Diệp Quân gạt mọi suy nghĩ, nhìn Võ Khởi đang bò dậy ở nơi không xa, lúc này trông ông ta hơi chật vật, toàn thân tan nát, máu chảy ròng ròng.

Diệp Quân định ra tay tiếp thì Từ Nhu ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Được rồi”.

Diệp Quân dừng lại, quay đầu nhìn Từ Nhu, nàng ta bình tĩnh nói: “Đi theo ta”.

Nói xong nàng ta quay người rời đi.

Diệp Quân do dự nhưng rồi vẫn đi theo.

Nhìn Diệp Quân đi theo Từ Nhu, Võ Khởi trầm giọng bảo: “Rốt cuộc nàng ta muốn gì?”

Thực ra ban đầu Từ Nhu bảo bọn họ đến giúp Diệp Quân nâng cao thực lực, bọn họ đã từ chối, bọn họ vẫn có thù địch với Diệp Quân và vũ trụ Quan Huyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện