Chương 1780

Nghĩ không hiểu!

Người phụ nữ váy trắng bỗng nói: “Ông có gọi thêm người không?”

Tịnh Thần hoàn hồn, ông ta run giọng nói: “Bà đợi đấy, ta về gọi người”.

Dứt lời, Tịnh Thần xoay người định rời đi nhưng lúc này một tia kiếm quang đâm xuyên qua giữa trán ông ta, khiến ông ta cứng đờ tại chỗ.

Người phụ nữ váy trắng lắc đầu: “Lãng phí thời gian của ta”.

Nói xong, bà ấy kéo người đàn ông áo trắng xoay người đi, lúc này người đàn ông áo trắng bỗng nói: “Khoan đã”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn người đàn ông áo trắng, ông ấy mỉm cười: “Cứ luôn có người đến quấy rầy, cũng rất phiền”.

Nói rồi ông ấy vung tay lên, sức mạnh bí ẩn bao phủ lấy ngôi sao màu xanh bên dưới.

Người đàn ông áo trắng cười nói: “Dùng cấm chế phong ấn”.

Nói rồi ông ấy kéo người phụ nữ váy trắng biến mất.

Trong tinh không, Tịnh Thần ngơ ngác nhìn nơi tận cuối tinh không, cơ thể đang dần biến mất, ông ta muốn thông báo cho Vĩnh Sinh Đại Đế nhưng lúc này ông ta đã chẳng thể làm gì được.

Quá xa xôi!

Tịnh Thần nhắm chặt hai mắt.

Lúc này ông ta nhớ đến những lời Diệp Quân từng nói, lúc các ông đánh ta, tại sao không đi điều tra gia tộc đằng sau ta trước đã?

Lúc đó Thần Y Tận – thần linh vũ trụ và nền văn minh Vĩnh Sinh đều tỏ ra khinh thường, cảm thấy nực cười.

Bây giờ nghĩ lại hóa ra tên hề lại là mình.

Tịnh Thần khẽ thở dài, trong mắt ông ta đầy vẻ không cam lòng, bị chủ nhân bút Đại Đạo phong ấn hàng ngàn vạn năm, bây giờ ông ta khó khăn lắm mới giải được phong ấn, xuất hiện lại ở thế gian, thế nhưng lại phải chết.

Đợi hàng ngàn vạn năm, điều đón chờ ông ta lại là cái chết.

Không cam lòng!

Lại là tiếng thở dài, sau đó Tịnh Thần đó biến mất hoàn toàn.

Trong tinh không, hàng ngàn cái đầu đẫm máu dần rơi xuống…

Thần chiến trường.

Trong trận pháp, Diệp Quân đã hôn mê điên cuồng hấp thu sức mạnh Chân Thần, lúc này khí tức cả toát ra từ người hắn ngày càng mạnh, vượt xa cảnh giới Đạo Tiên, không chỉ thế lúc này trong cơ thể hắn lại xuất hiện một tia sáng màu vàng.

Sức mạnh Chân Thần!

Sức mạnh Chân Thần này đang làm cho cơ thể hắn mạnh hơn.

Ở một bên khác, Từ Nhu đã ngã xuống đất, lúc này sức mạnh phản phệ của sức mạnh Chân Thần vẫn còn đó, dù mạnh hơn nàng ta cũng không thể chịu được sức mạnh Chân Thần do Chân Thần để lại.

Sức mạnh Chân Thần liên tục phản phệ cơ thể và thần hồn của nàng ta, cơn đau nhói đó khiến cơ thể nàng ta không khỏi co lại, run rẩy.

Đau như rút xương rút cốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện