Chương 1222

Không có lời nào vô nghĩa, Huyền Ung bỗng vọt về phía trước, ném thương ra.

Vụt!

Âm thanh khá phông sắc bén vang lên.

Ngay lập tức, trường thương hoả diệm phóng đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân không mở mắt, giơ kiếm lên chặn.

Ầm!

Diệp Quân bị đẩy lui cả trăm trượng.

Mà khi hắn vừa dừng lại, Huyền Ung bỗng phóng thương tới quét ngang.

Ầm!

Thương hồn hoả diệm quét tất cả mọi thứ.

Diệp Quân vẫn không mở mắt ra, chỉ giơ kiếm lên chặn.

Ầm!

Trong nháy mắt, Diệp Quân sượt sang bên phải trăm trượng.

Trong mắt Huyền Ung loé lên tia dữ tợn, hắn ta cầm thương nhảy vọt lên ném về phía Diệp Quân, lúc này, thương hồn hoả diệm ngút trời chém xuống như thác nước nghìn trượng.

Diệp Quân vẫn chưa mở mắt, lại giơ kiếm lên chắn lần nữa.

Rầm!

Lần này Diệp Quân lập tức lùi lại cả mấy trăm trượng.

Nhìn thấy cảnh này, đám thần linh đang có mặt đều trở nên phấn khích.

Diệp Quân đã hoàn toàn bị áp chế.

Mà bên phía vũ trụ Quan Huyên, vẻ mặt mọi người đều trầm xuống, trong mắt là vẻ lo lắng.

Huyền Ung bỗng chốc biến mất tại chỗ.

Bùm!

Khí thế đáng sợ quét qua nơi đây.

Mà lúc này Diệp Quân cũng mở mắt, đâm kiếm ra.

Roẹt roẹt roẹt!

Ngay lập tức, trong ánh mắt thảng thốt ngỡ ngàng của mọi người, Huyền Ung lùi lại cả gần nghìn trượng.

Đồng thời luồng khí thế đáng gờm cũng bộc phát ra từ người Diệp Quân.

Kiếm hồn?

Mọi người lập tức hoá đá!

Diệp Quân chầm chậm nhắm mắt: “Ý của ta là hồn của ta!”

Dùng ý hoá hồn!

Kiếm hồn vô địch!

Tiểu Tháp: “…”

Giọng nói bí ẩn: “…”

Ý của ta là hồn của ta, lấy ý hoá hồn!

Kiếm hồn vô địch!

Giờ phút này, toàn thân Diệp Quân tản ra từng làn hơi thở mạnh mẽ, chấn áp khiến thời không xung quanh rung chuyển dữ dội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện