Tối hôm đó Cố Lễ về nhà, Lý thị đem chuyện ngày mai về nhà mẹ đẻ nói với hắn, Cố Lễ cười nói “Sớm nên đi bái phỏng nhạc phụ đại nhân một chút nhưng mấy ngày nay ta có chuyện trì hoãn, ngày mai ta đi với ngươi. Nguyên Thu cũng không làm gì, Sơn nhi, Tuyền ca, Nữu Nữu ngày mai cũng không cần đi học kêu bọn nhỏ cùng đi theo bái kiến ông bà ngoại.”

Lý thị cười cởi áo khoát cho Cố Lễ nói “Mẫu thân suốt ngày lẩm bẩm nhắc đến mấy ứa cháu trai cháu gái này, nhưng chưa bao giờ gặp, ngày mai dẫn bọn họ đi theo thân cận với mẫu thân”

Cố Lễ đổi y phục ở nhà ngồi xuống, Lý thị rót trà cho hắn mình thì ngồi viết danh sách quà tặng sai Thái Tuyết tìm gói kĩ vào. Một lúc sai nha đầu tìm huynh muội Nguyên Thu bảo bọn họ nghỉ ngơi sớm ngày mai cùng đến nhà ông bà ngoại, xoay người sai nha hoàn đi nói với mấy nha hoàn của thiếu gia tiểu thư bảo bọn hắn chuẩn bị y phục. Cố Lễ thấy Lý thị định đi liền kéo nàng ngồi xuống cười nói “Ngươi đã lớn tuổi thế nào còn giống như đứa bé ngồi cũng ngồi không yên”

Lý thị nhớ đến hành động vừa rồi của mình cũng nhịn không được cảm thấy buồn cười liền tĩnh tâm ngồi xuống. Lý thị vừa uống trà nói vài câu với Cố Lễ lại nghĩ đến một chuyện liền gọi Thái Tuyết đến “Ngươi đi chỗ Chu tẩu tử, bảo nàng dọn dẹp một chút ngày mai cùng về bên kia”

Cố Lễ thấy Thái Tuyết đi mới hỏi Lý thị “Chu tẩu tử là nữ đầu bếp khi ngươi sinh Tuyền ca và Nữu Nữu nhạc mẫu sai cửu huynh đưa đến Hàng Châu?”

Lý thị gật đầu nói “Đúng là nàng. Mẫu thân yêu thương ta sinh sản cực khổ liền sai nữ đầu bếp nấu ăn dược thiện đến chỗ ta. Bây giờ chúng ta hồi kinh cũng không tốt làm phòng bếp riêng. Mặc dù mẫu thân của Chu tẩu tử đã mất nhưng nàng còn con trai trong phủ để mẹ con bọn họ chia lìa mấy năm cũng là chúng ta không phải, thân thể ta bây giờ đã dưỡng tốt lắm nên để nàng về đoàn tụ với nhi tử mới đúng”

Cố Lễ nói “Đúng vậy. Dù sao nàng ấy cũng là người của Lý phủ, đi theo nàng vài năm như vậy cũng là khó có được. Ngươi sai người lấy thêm một chút quà tặng cho nàng cho thêm nàng ít ngân lượng ngày mai kêu nàng cùng đi”

Lý thị nghe Cố Lễ nói vậy trong lòng thật sự rất vui mừng. Lý thị lại nói chuyện với Cố Lễ một lát mới sai nha hoàn đưa nước nóng vào tắm rửa, tự hầu hạ Cố Lễ rửa mặt mình cũng tắm rửa sạch sẽ mới đi ngủ với Cố Lễ.

Sáng hôm sau hai vợ chồng Cố Lễ mang theo hai cặp nam nữ lên phòng lớn thỉnh an, báo chuyện đi Lý phủ. Cố lão phu nhân thấy Cố Lễ thu thập đồ đạc nhiều đi nhà nhạc phụ trong lòng không cao hứng cộng thêm hôm qua tam phòng nói ít lời nói lão thái thái nhìn Lý thị càng không thuận mắt lập tức mặt lạnh quay người không nhìn đám người Cố Lễ.

Cố Lễ quen thuộc tính khí của mẫu thân hắn, trong lòng có chút nổi nóng nhưng hắn không thể làm trái với ý lão thái thái đành cười theo nói “Mấy ngày nay hồi kinh báo cáo công tác còn không biết được chức vị gì. Nhạc phụ ở kinh thành làm quan nhiều năm, đều quen thuộc tất cả các phủ, nhi tử hôm nay đi đúng dịp thỉnh giáo nhạc phụ đại nhân một chút”

Cố lão phu nhân nghe trong lòng tính toán một chút rốt cuộc nàng sợ Cố Lễ không có chuyện tốt trong nhà lại ít bạc vì vậy đành miễn cưỡng cười nói “Nếu vậy các ngươi đi đi, buổi chiều nhớ về sớm đừng trì hoãn trong nhà người khác quá lâu” Lý thị nghe trong lòng không vui nhưng mặt ngoài không thể hiện, ngoài miệng ứng vài câu mới dẫn Nguyên Thu và mấy người Cố Lễ ra ngoài. Sáng sớm xe ngựa đã chuẩn bị xong, Thái Tuyết phân phó tiểu nha đầu đem quà tặng đưa vào trong xe. Cố Lễ và Cố Sơn lên chiếc xe đầu tiên. Lý thị, Nguyên Thu, Tuyền ca, Nữu Nữu ngồi xe sau đi ra khỏi Cố phủ.

Ngô thị nghe một nhà Cố Lễ đi liền gọi hai quản sự mama giặt đồ quét tước đến. Hai mama này vốn là người làm trong nhà Ngô thị mặc dù không làm việc gì nặng nhọc. Giờ phái đến trong nhà Lý thị suốt ngày giặt xiêm áo cho người làm ngay cả tay cũng lớn hơn trước kia mấy phần trên mặt cũng chật vật không chịu nổi. Hai nàng nghe Ngô thị gọi tới, vội lấy nước rửa tay rửa mặt vỗ vỗ đất trên người liền đi theo nha hoàn.

Hai mama vào viện cũng không dám vào bên trong cúi đầu xuôi tay đứng ở cửa có nha đầu đi vào đáp lời. Ngô thị nghe nói hai mama tới liền ngồi ngay trên giường, mới phân phó người gọi hai mama đi vào.

Hai mama đi vào hành lễ cho Ngô thị trước rồi đứng đó. Ngô thị cúi đầu đùa nghịch lá trà không chút để ý nói “Đại phu nhân dẫn ai đi Lý phủ?”

Hai mama liếc nhìn nhau, mama quét tước mặt mũi tươi cười nói “Thưa phu nhân, bên cạnh đại phu nhân có Thái Tuyết cô nương đi theo, bên cạnh tam tiểu thư là Chức Mộng, Tuyền ca và Nữu Nữu dẫn theo bà vú đi cùng”

Ngô thị nghe gật đầu một cái lại hỏi nàng “Đại phu nhân về nhà mẹ đẻ dẫn theo thứ gì?”

Hai mama nghe vậy hơi cười nói “Thưa phu nhân cái này lão nô không biết. Xa xa nhìn thấy Thái Tuyết cô nương sai đám tiểu nha đầu ôm mấy bọc quần áo lên xe, bên trong có gì lão nô thật sự không biết”

Ngô thị nghe cầm ly trà đặt mạnh lên bàn “Các ngươi là người chết? Sai các ngươi đi đến viện kia làm gì không biết? Ít giả bộ hồ đồ”

Hai người nghe vậy quỳ xuống khóc ròng nói “Thưa phu nhân, không phải lão nô qua loa tắc trách chủ tử, lão nô cũng chỉ là thô sử mama không vào được phòng chủ tử, thật sự không biết phu nhân dẫn theo gì về nhà mẹ đẻ”

Ngô thị hừ lạnh nói “Lúc trước nhìn các ngươi là người cơ trí mới phái các ngươi đi qua. Hôm nay ta mới biết các ngươi một cái so với một cái càng ngu, ngươi không vào được trong phòng nhưng trong viện có nhiều người như vậy ngươi không tìm được người hỏi thăm? Từ trước đến giờ tiểu nha đầu thích nhất là nói huyên thuyên, cho ít dưa ít táo còn không nói cho các ngươi. Các ngươi ra ít tiền lại nói cho ta biết ta đưa gấp đôi cho các ngươi”

Mama giặt đồ thở dài nói “Phu nhân không biết chứ hôm đó chúng tôi vừa qua liền bị tam tiểu thư đuổi ra khỏi viện chính, mỗi ngày giặt xiêm áo đều là tiểu nha đầu của tam tiểu thư đưa tới cũng không phải là xiêm áo tiểu thư hay phu nhân mà đều là xiêm áo của nhất đẳng nhị đẳng nha hoàn. Chúng tôi đều không nhìn thấy người trong viện. Mỗi ngày chỉ có nha đầu đưa xiêm áo đi giặt ngày thường nàng thấy chúng ta cũng không nói nhiều, cho thứ tốt gì cũng đều không nói”

Ngô thị nghe vậy kinh ngạc không dứt suy nghĩ chốc lát liền hỏi quét tước mama “Ngươi quét tước, đương nhiên ở trong sân phục vụ đi?”

Quét tước mama vội nói “Thưa phu nhân, tam tiểu thư nói trong sân đã có tiểu nha đầu làm chỉ sai chúng ta quét dọn sạch bên ngoài viện. Mỗi lần ta tìm cớ vào viện cũng bị mama giữ cửa ngăn lại nói tam tiểu thư đã nói chỉ cho chúng ta phục vụ bên ngoài”

Ngô thị nghe vỗ bàn nói “Thật tốt cho một cái tam tiểu thư, phòng ta như phòng cướp” ( ta thấy đúng là phòng cướp thiệt chứ không phải giống như, thiệt là cực phẩm đó mà). Hai mama ai cũng không dám đáp lời chỉ cúi đầu không nói. Ngô thị càng nghĩ càng giận vung tay quét hết trà xuống đất nàng đang muốn lấy hai mama này trút giận lại nghe người bên ngoài hô “Tam phu nhân có nhà? Lão thái thái muốn nô tì qua gọi phu nhân đi qua”

Ngô thị nghe sửa sang lại tóc cười đi ra ngoài đón kéo nha đầu kia đi phòng lớn.

Buổi sáng lão thái thái nín một bụng tức, thấy Ngô thị cũng không cho sắc mặt hừ lạnh nói “Ngươi càng ngày càng không ra gì, cũng không đến phục vụ ta”

Ngô thị nghe cười nói “Con dâu sáng sớm nghe đại tẩu về nhà mẹ con vốn nghĩ đại tẩu sẽ đòi tiền, liền sáng sớm ở đây chờ đợi, nhìn xem cần chuẩn bị quà gì. Cho đến vừa rồi có người đến đáp lời đại tẩu đã chuẩn bị quà tặng xong bao lớn bao nhỏ đầy một xe ngựa cũng không cần con dâu quan tâm, con dâu lúc này mới đổi xiêm áo đến đây”

Lão thái thái nghe vậy hừ lạnh nói “Nàng ta suốt ngày khóc than với ta, ta thấy nàng ta đem tiền đưa cho nhà mẹ thì đúng hơn. Nếu không vì mặt mũi tam tiểu thư ta nhất định sẽ mắng nàng mới hả”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện