Quan Tư Vũ gia nhập Quan Trung Hình Đường từ thời thanh niên. Từ đó trở đi hắn luôn coi Sở Cuồng Ca là thần tượng, là người dẫn đường cho mình.

Mặc dù hắn không phải đệ tử của Sở Cuồng Ca, nhưng trong Quan Trung Hình Đường, Sở Cuồng Ca đã dạy hẳn không ít thứ, không hề giấu diếm. Có thể nói đối với hẳn, Sở Cuồng Ca như thầy như cha.

Những năm gần đây hẳn rất cẩn thận, dốc hết tâm huyết phát triển Quan Trung Hình Đường tới mức ộ này, trong đó phần lớn nguyên nhân là không muốn phụ sự kỳ vọng của Sở Cuồng Ca năm xưa.

Nếu trước khi chết Sở Cuồng Ca giao vị trí này cho hẳn, vậy nếu hẳn không làm được thì còn mặt mũi gì đối mặt với Sở Cuồng Ca dưới suối vàng?

Còn giờ lại có người muốn động tới lăng tấm của Sở Cuồng Ca đại nhân, chuyện này Quan Tư Vũ càng không cách nào tiếp thu.

Nhìn chằm chằm vào Quan Tư Vũ một hồi, La Thần Quân liếc mắt sang những người làm lâu năm trong Quan Trung Hình Đường vẻ mặt phản nộ, thậm chí có can đảm trợn mắt với vị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần như hắn. La Thần Quân không khỏi lắc đầu nói: "Kỳ quái, đúng là kỳ quái. Các ngươi đều biết thực lực của ta, vì sao còn định phản kháng, chẳng lẽ các ngươi không sợ chết ư? Hay các ngươi tưởng mỗ rất dễ nói chuyện?

Một người chết mà thôi, thân tử đạo tiêu, ngoại trừ xương vụn ra nào còn gì? Vì sao các ngươi lại cố chấp như vậy chứ? Các ngươi có biết không, làm vậy, sẽ chết”

Chữ chết cuối cùng thốt lên hời hợt, nhưng mọi người xung quanh không khỏi dâng lên ý lạnh từ tận đáy lòng.

Đây không phải sát khí, mà là một loại miệt thị

Theo La Thần Quân, những người ở đây chẳng khác gì sâu kiến, hắn có thể tùy ý giẫm chết.

Chẳng qua do khó khăn lắm mới có lần rời khỏi Thiên Môn cho nên tâm trạng hẳn đang rất tốt, rất không tệ, bèn nói thêm vài câu với hạng sâu kiến này mà thôi. Chỉ cần bọn họ thức thời một chút, mình cũng có thể tha cho họ một con đường sống.


Nhưng đám sâu kiến này sao lại không tự hiểu chứ? Vì một chuyện theo hắn thấy là chẳng quan trọng lại lôi cả tính mạng ra phản kháng?

La Thần Quân không hiểu nổi, cũng như lúc trước hẳn không hiểu nổi vì sao Sở Cuồng Ca lại liều mạng với hắn vì một đám sâu kiến rác rưởi?

Cho nên giờ La Thần Quân có phần tức giận.

Quan Tư Vũ thở dài một tiếng, trầm giọng nói: “Vì có nhiều thứ cho dù hy sinh tính mạng cũng phải bảo tồn!

Sở Cuồng Ca đại nhân đại diện cho tôn nghiêm cuối cùng của Quan Trung Hình Đường, không ai có thể xúc phạm. Cho dù là Thiên Môn cũng không được!"

La Thần Quân lắc đầu nói: “Cứng đầu không chịu nghe lời, đúng là tốn công vô ích. Sao các ngươi không để ta bớt chút công sức đi?”

Lời vừa dứt, Quan Tư Vũ lập tức cảm nhận được. một lồ ng khí tức cực kỳ nguy hiểm lan tới, hai tay ngươi niết ấn quyết, nguyên khí xung quanh bắt đầu xoay tròn điên cuồng như hải nhãn, hội tụ thành một vòng xoáy cương khí khổng lồ.

Đảo Hải được thi triển, có điều không phải tấn công về phía La Thần Quân mà là ngăn cản trước người.

Một khắc sau, một lưỡng lực lượng vô hình đã đánh tới, như một bàn tay vô hình hung hãn nắm chặt lấy vòng xoáy. Chỉ trong chớp mắt, vòng xoáy cương, khí ầm ầm vỡ vụn.

Thần Thông Cửu Biến thành danh của Quan Tư Vũ cứ thế không hiểu sao bị phá vỡ!

Gương mặt La Thần Quân lộ vẻ thất vọng nói: “Yếu, quá yếu! Ngươi yếu hơn Sở Cuồng Ca quá nhiều.

Sở Cuồng Ca ngăn cản ta vì hắn có thực lực. Thực lực ngươi yếu như vậy, sao cũng định cản ta?”

Dứt lời, La Thần Quân dựng chưởng làm đao, chém xuống một nhát.

Nhưng một khắc sau, trong hư không nguyên khí cương phong vô tận ngưng tụ, hóa thành lưỡi đao vô hình chém xuống.

Quan Tư Vũ không nhìn thấy bất cứ thứ gì, nhưng trong cảm nhận của hẳn, cả thiên địa này như hóa thành Đao Phong Địa Ngục, sát cơ sắc bén ở khắp mọi nơi!

Sở Hưu đã từng thấy cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần xuất thú, trên Phù Ngọc Sơn, vài vị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần đã giao thú, trận đánh đó thật sự là thiên băng địa liệt, thiếu chút nữa phá hủy toàn bộ Phù Ngọc Sơn.

Nhưng y chưa từng thấy cường giả quỷ dị như La Thần Quân, ngay cả Quan Tư Vũ cũng chưa từng thấy.

Khi xuất thủ vô hình vô tích nhưng lại thật sự tôn tại, hành động này quả thật huyền diệu quỷ dị, khiến người ta không cách nào nằm bắt.


Có điều Sở Hưu lại nấm chắc nhất định, sau khi thực lực tăng tới cảnh giới cao hơn, y có thể dùng Thiên Tử Vọng Khí Thuật nhìn thấu biến hóa kỳ diệu đó.

Đương nhiên phải đợi Sở Hưu lên tới cảnh giới nhất định mới được, tối thiểu phải là tông sư võ đạo.

Trong Đao Phong Địa Ngục đó, quanh người Quan Tư Vũ bùng lên cương khí hùng hồn, một thần ảnh bao phủ quanh người hẳn, không ngừng tăng trưởng, chống cự lại lưỡi đao vô hình kia.

Đây là Thần Hàng, thức mạnh nhất trong Thần Thông Cửu Biến của Quan Tư Vũ. Dùng thần nhập thân, nhưng thần này là hư ảo, không lưu truyền trong bất cứ truyền thuyết nào mà chỉ tồn tại trong lòng Quan Tư Vũ.

“Ha ha”

La Thần Quân cười khẽ một tiếng, bước ra một bước, xuất quyền đánh ra

Giữa không trung vang lên tiếng sấm động, thần ảnh vốn đang không ngừng phát triển lại hết sức yếu ớt bắt đầu phân giải.

Thần quang biến mất, thân hình Quan Tư Vũ không nhịn được lui lại phía sau, máu tươi chảy ra từ khóe miệng.

Ngay nơi Quan Tư Vũ đứng trước đó, một dấu quyền nằm ngang, hãm sâu xuống đất vài trượng, vô cùng kinh khủng.

La Thần Quân lắc đầu nói: “Ngươi mạnh hơn tưởng tượng của ta một chút, nhưng chỉ chút xíu mà thôi, hoàn toàn không thể so với Sở Cuồng Ca.

Ngươi cũng thấy thực lực của ta rồi đấy, cố gắng chống cự chỉ là châu chấu đá xe mà thôi, mỗ không có nhiều thời gian, ngươi cũng không cần lãng phí thời gian của ta nữa. Mau mở lãng mộ của Sở Cuồng Ca ra, ngươi không chết, ta cũng đỡ tốn sức."

Quan Tư Vũ nhìn Mai Khinh Liên một hồi, trong mắt lộ vẻ phức tạp.

Đây là nữ nhân duy nhất mà hắn yêu trong đời, không ngờ hôm nay lại do biến cố này mà thành vĩnh biệt.


Cho dù không có Phương Sát, không có Dương Công Độ, mình cũng chẳng thể tránh khỏi kiếp nạn này La Thần Quân chắc chắn sẽ tới, đây là nhân quả mà Sở Cuồng Ca lưu lại, đương nhiên phải do hẳn gánh chịu.

Quan Tư Vũ không phải người ham sống sợ chết, nhưng lúc này hắn lại thật sự không nỡ.

Chỉ có điều nhiều thứ còn quan trọng hơn cả tính mạng. Hôm nay nếu hẳn không phải đường chủ Hình Đường, nếu chỉ là chưởng hình quan hay thủ lĩnh Tập Hình Tí, Quan Tư Vũ còn có thể trốn sang một bên, không tỏ ý kiến.

Nếu La Thần Quân đại khai sát giới, vậy hắn sẽ liều mạng chống cự, ngược lại hắn sẽ không lên tiếng.

Nhưng giờ hẳn là được Quan Trung Hình Đường, có một số nhân quả và trách nhiệm nhất định phải gánh vác. Người khá lui được, nhưng chỉ có hẳn không thể lui.

Hít một hơi thật sâu, Quan Tư Vũ trầm giọng nói: "Mặc dù biết câu nói này rất tục, nhưng giờ ta vẫn phải nổi.

Muốn động tới lăng tẩm của Sở Cuồng Ca đại nhân phải bước qua xác ta trước!”

“Cứng đầu không nghe lời!"

La Thần Quân lắc đầu, hai tay kết ấn, niết ra một ẩn quyết hết sức kỳ dị.

Hai tay hẳn ôm tròn, trong tích tắc lấy Quan Tư Vũ làm trung tâm, phương viên trăm trượng đều bị chia cất bao phủ, cứ như Quan Tư Vũ đã không cùng một thế giới với mọi người xung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện