Sau khi nhận được bảy thanh ma đao, đây là lần đầu tiên Sở Hưu vận dụng bảy thanh ma đao mà lại mất đi hiệu lực.

Đương nhiên chuyện này cũng nằm trong dự đoán của Sở Hưu, thất tình lục dục là lực lượng cảm xúc của bản thân con người, nhưng chỉ căn là cảm xúc cũng có khả năng bị áp chế. Cũng như Quan Tư Vũ hiện tại, tình cảm của hắn rất mãnh liệt nhưng hắn có thể dùng nghị lực của bản thân mạnh mẽ áp chế cảm xúc này, có thể nói là cực kỳ kinh khủng.

Nói cách khác, thật ra khả năng tự chủ của Quan Tư Vũ còn kinh khủng hơn so với những đạo sĩ hòa thượng như Hư Hành, Chân Dương Tử.

Chỉ tiếc cho một trong bảy thanh ma đao của Sở Hưu mà thôi!

Bảy thanh Ma đạo không tính là thần binh, thậm chí xét theo mức độ chắc chản còn không bằng Thiên Ma Vũ của Sở Hưu.

Tác dụng chân chính của bảy thanh ma đao là năng lực quỷ dị dẫn phát thất tình lục dục. Một khi chuyện này mất đi tác dụng, bảy thanh ma đao thậm chí còn không bằng một bảo binh bình thường.

Chẳng qua tuy Sở Hưu bị vỡ mất một trong bảy thanh ma đao, nhưng thần sắc y không hề biến đối, không ngờ vẫn chủ động tấn công về phía Quan Tư Vũ.

Hừ lạnh một tiếng, Quan Tư Vũ vừa định xuất thủ tiếp, có điều hẳn lại đột nhiên quay người, tay niết Bàn Sơn Ấn, trực tiếp đánh về phía sau.

Không biết từ lúc nào, một người áo đen đã đứng sau lưng hắn.

Dưới Bàn Sơn Ấn, làn gió thổi tung mặt nạ của người áo đen, gương mặt trắng bệch vô thần của An Lưu Niên cũng lộ ra.


“Hóa ra An Lưu Niên bị ngươi giết!”

Ánh mắt Quan Tư Vũ lóe lên ánh sáng lạnh. Hắn nên nghĩ ra từ sớm mới phải, tên 'người mình Sở Hưu này còn có nhiều lý do để giết An Lưu Niên hơn người ngoài.

Có điều mặc dù Quan Tư Vũ không nhận ra căn nguyên của con rối người này nhưng hẳn cũng cảm nhận được trên th thể An Lưu Niên này không chỉ tỏa ra tử khí mà còn có một khí tức cực kỳ quỷ dị tà ác, cho nên Bàn Sơn Ấn kia không hề ngừng lại, trực tiếp đánh về phía An Lưu Niên.

Nhưng đúng lúc này, cái miệng An Lưu Niên càng

lúc càng há to, cuối cùng lớn tới mức chẳng giống người. Cương khí vô tận bị hẳn nuốt sạch vào trong miệng, một con quý đói đầu có hai sừng đầy quỷ dị leo ra từ miệng lan, lại há to miệng, muốn nuốt sống An Lưu Niên vào trong.

Đây là lần đầu tiên Sở Hưu dùng con rối người sử dụng hóa thân Ngạ Quỷ Đạo. Có điều thấy con rối người ra tay, ngay chính Sở Hưu cũng không nhịn được chửi thầm Công Thâu Nguyên. Rốt cuộc hắn đang giở trò quỷ gì vậy?

Hóa thân Ngạ Quỷ Đạo chỉ có tỉnh hồn, cho nên dùng con rối người làm lọ chứa, trực tiếp để hóa thân Ngạ Quỷ Đạo ngưng tụ hư thể, sau đó cẩn nuốt hấp thu thực thể là được. Không khác lầm với cách vận dụng hóa thân Ngạ Quỷ Đạo của Sở Hưu ngày trước.

Thế nhưng Công Thâu Nguyên lại chơi trò bố trí trận pháp trong con rối, nhất định phải khiến hóa thân Ngạ Quỷ Đạo leo ra từ miệng con rối người, đây chẳng phải thẩm mỹ có vấn đề thì là gì?

Chứng kiến bản thân sắp bị hóa thân Ngạ Quý Đạo nuốt chửng vào trong, quanh người Quan Tư Vũ lóe lên ánh sáng vàng kim lóng lánh, vô số trường kiếm hội tụ thành phù văn kiến trận, phủ xuống ngập trời.

“Trụ Tà!"

Trong Thần Thông Cửu Biến dung hợp vô số công pháp, thức Tru Tà này của Quan Tư Vũ có thể dễ dàng nhận ra dấu vết công pháp hàng ma của Đạo môn.

Còn ngay khi Quan Tư Vũ xuất thủ, Sở Hưu cũng điểm ra một chỉ, lực lượng chết chóc cùng hủy diệt vô biên dung nhập vào, lực lượng màu đen xuyên qua hư không, như chia cắt ra một vùng đất chết chóc!

"Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần Chỉ!

Quan Tư Vũ lúc này không buồn quay đầu, cũng giơ ngón tay nhẹ nhàng điểm ra. Một luồng kiếm khí lóng lánh bắn tới, nhìn như không đáng chú ý, thậm chí ngay võ giả Ngoại Cương cảnh xuất kiếm còn có khí thế hơn luồng kiếm khí bé nhỏ này.

Nhưng chính một luồng kiếm khí nhẹ nhàng đó lại xé tan thiên địa nguyên khí, giữa thân kiếm bé nhỏ ẩn chứa kiếm đạo sắc bén tới cực hạn!

Trước kiếm khí đó, bất cứ lực lượng nào cũng bị xé tan chia cắt, thậm chí Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần Chỉ đại biểu cho chết chóc và hủy diệt cũng vậy


Kiếm khí Tru Tà đầy trời trấn áp hóa thân Ngạ Quỷ Đạo, ép lui con rối người. Còn một luồng kiếm khí bé nhỏ kia lại ẩn chứa kiếm khí còn mạnh hơn cả thủ

tọa Tứ Đại Kiếm Đường của Kiếm Vương Thành. Chỉ nhẹ nhàng xoay chuyển đã triệt để phá tan Thiên Tru Địa Diệt Thí Tiên Thần Chỉ của Sở Hưu.

Sở Hưu cùng Quan Tư Vũ ngươi tới ta đi vài chiêu, nhìn như ngang tài ngang sức nhưng thực tế sắc mặt Sở Hưu đã trắng bệch.

Bất luận vận dụng bảy thanh ma đao, Cửu Ấn Hợp nhất, chỉ những thủ đoạn được coi là tuyệt kỹ nào mới có thể ngăn một chiêu của Quan Tư Vũ.

Cho dù vận dụng con rối người không tới mức khiến Sở Hưu bị hóa thân Ngạ Quý Đạo phản phệ, nhưng vận dụng con rối người cũng tiêu hao tinh thần lực của Sở Hưu.

Giao thủ liên tiếp như vậy, lực lượng của Sở Hưu đã gần khô kiệt.

Đương nhiên không phải Sở Hưu không có đường chống cự sống sót. Tỷ như tàn chiêu Thất Đại Hạn y lấy được từ Hắc Ma Tháp từng khiến Sở Hưu nhìn

một cái mà trực tiếp hộc máu. Còn Hồng Trần Phiêu Miếu Trảm cùng Diệt Tam Liên Thành Tiễn mà giờ y cũng không biết mình có thể thi triển được không.

Chỉ có điều những võ thuật mà ngay Sở Hưu cũng không dám xác định có dùng được không đó rất không đáng tin, một khi vận dụng, vậy chắc chắn là tới bước đường cùng rồi.

Đương nhiên bên phía Sở Hưu cảng nguy hiểm, còn có người lại nguy hiểm hơn, tỷ như bên phía Dương Công Độ.

Thực lực bản thân Dương Công Độ không quá mạnh, còn những người hắn mang theo mặc dù là người của Long Kỵ Cấm Quân nhưng chỉ là vài tiểu đội trong Long Kỵ Cấm Quân. Còn đối thủ của bọn hãn lại là toàn bộ tỉnh nhuệ trong Quan Trung Hình Đường

Ở đây bất luận là chưởng hình quan như mấy vị Tiêu Tập hay những võ giả Quan Trung Hình Đường khác, dẫu sao người có tư cách tới đây bàn bạc đều không phải hạng phàm. Vừa giao thủ, thực lực lập tức phân chia cao thấp.


Đặc biệt là Phương Sát, lúc này hắn ra tay điên cường, chỉ hận không thể lập tức chém Dương Công Độ thành muôn mảnh

Lần này hắn bị Dương Công Độ lợi dụng, thiếu chút nữa khiến Quan Trung Hình Đường lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Đúng là hắn có tư tâm, đúng là hắn bất mãn Quan Trung Hình Đường che chở cho Mai Khinh Liên. Nhưng hắn không muốn Quan Trung Hình Đường bị hủy diệt.

Càng đánh tình thế càng nguy cấp, cho dù Dương Công Độ vận dụng những thủ đoạn ẩn giấu cũng vô dụng.

Nhìn Quan Tư Vũ, Dương Công Độ hét lớn: “Quan Tư Vũ, thả ta rời đi! Ta còn một bí mật lớn có thể nói cho ngươi”

Quan Tư Vũ đang chuẩn bị bắt Sở Hưu lại không hề bị lay động.

Trên giang hồ ai ai cũng biết mồm mép Dương Công Độ còn mạnh hơn công phu quyền cước của hắn nhiều, am hiểu nhất là mê hoặc nhân tâm. Cho nên giờ Quan Tư Vũ cũng lười nghe hắn nói nhảm.

Chứng kiến Quan Tư Vũ căn bản không nghe lời hẳn, Dương Công Độ trực tiếp hô lớn: “Quan Tư Vũ! Chẳng lẽ ngươi không muốn biết ngày trước vì sao Sở Cuồng Ca lại chết tư? Năm xưa Sở Cuồng Ca coi ngươi như đệ tử chân truyền, nhưng mãi tới trước lúc chết hắn cũng không nói với ngươi rốt cuộc ai làm hắn trọng thương.

Hơn nữa cái chết của Sở Cuồng Ca còn liên lụy tới tương lai của Quan Trung Hình Đường. Nếu ngươi không giải quyết vấn đề này, Quan Tư Vũ ngươi thân là người kế nhiệm Sở Cuồng Ca, e rằng ngươi cũng cách cái chết không bao xa!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện