Hóa thân Ngạ Quỷ Đạo trông ra sao thật ra chưa ai từng thấy, bởi vì cho dù là Lục Đạo Ma Tôn năm xưa cũng chưa thật sự luyện chế thành công thứ này.

Ngọc Hiên chăm chú nhìn Sở Hưu rồi nói: “Tinh túy của hóa thân Ngạ Quỷ Đạo ở chỗ hấp thu. Hấp thu đồng loại cuối cùng trở thành con quỷ đói mạnh nhất, trở thành Nga Quỷ Đạo chân chính hấp thu tất cả.

Mặc dù ngươi không phải quỷ đói trong nhưng cơ thể ngươi lại có một vật kỳ quái có thể tiêu hóa hồn huyết của quỷ đói, thậm chí thôn tính tình thần lực của nó.

Hồn huyết đã bị ngươi tiêu hóa, ngươi không cách nào ngưng luyện ra Ngạ Quỷ Đạo có cơ thể, có điều ngươi lại có thể dùng tính thần lực hiến tế cho Ngạ Quỷ Đạo để nó làm việc cho ngươi.

Tất cả quỷ đói ở đây đều đã bị ngươi gi ết chết, ngươi cũng đã cô đọng đủ nhiều hồn huyết quỷ đói.

Lý do ngươi còn chưa thật sự diễn hóa thành Ngạ Quỷ Đạo chân chính là vì người không đem bí pháp Ngạ Quỷ Đạo thật sự dung nhập vào cơ thể.

Lát nữa ta sẽ giao những thứ này cho ngươi. Có điều ta chỉ giao cho ngươi phương pháp cô đọng Ngạ Quỷ Đạo chứ không đưa ngươi phương pháp luyện chế đám quỷ đói này cùng những trận văn quan trọng nhất.

Từ nay về sau ngươi là người đầu tiên trên thế gian này sở hữu Ngạ Quỷ Đạo. Nhưng ngươi cũng là người cuối cùng trên thế gian này sở hữu Ngạ Quỷ Đạo”

Dứt lời, Ngọc Hiên nâng cây sáo trúc trong tay mình lên định thổi sáo đẩy Sở Hưu ra khỏi ảo cảnh.


Có điều đúng lúc này Sở Hưu lại đột nhiên nói: “Đợi đã, ta còn một vấn đề muốn hỏi ngươi.”

Ngọc Hiên sửng sốt một chút, bèn hỏi: “Vấn đề gì?"

“Rốt cuộc đại kiếp nạn thượng cổ là kiếp nạn gì?”

Vấn đề này vây khốn Sở Hưu đã rất lâu, thậm chí có thể nói là toàn bộ mọi người trong giang hồ đều muốn biết.

Bọn Thủy Vô Tướng trước đại kiếp nạn thượng cổ đã bị phong ấn, cho nên bọn họ không biết tin tức liên quan tới đại kiếp nạn thượng cổ. Nhưng Ngọc Hiên là người cuối thời thượng cổ, chắc chắn hẳn sẽ biết. Thế nhưng Ngọc Hiên lại cười khổ lắc đầu nói: "Cái này ta thật sự không biết.

Khi đại kiếp nạn thượng cổ chưa bắt đầu ta cũng nghe được tiếng đồn. Có điều lúc đó vì ta làm trái ý sư. phụ mà bị cấm đoán, phạt nuôi dưỡng đám quỷ đói kia. Lúc đó ta đã bị loại khỏi thế lực trung tâm của Cực Lạc Ma Cung, bọn họ không tiết lộ bất cứ tin tức gì cho ta.

Còn khi đại kiếp nạn thượng cổ bắt đầu, ta đã chuyển hóa thành trạng thái quỷ đói, chìm vào ngủ say. Tới khi ta tỉnh lại đại kiếp nạn thượng cổ đã kết thúc, khắp nơi đều cực kỳ hoang vu. Không gian của Cực Lạc Ma Cung này thậm chí đã bị cắt rời. Thật ra ta cũng rất muốn biết lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

Sở Hưu nhíu mày, chuyện này lại kẹt ở đây, đúng là khiến người ta bức bối.

“Đúng rồi, ngươi có biết Tam Thanh Điện với Linh Bảo Quan không?"

Ngọc Hiên sửng sốt đáp: "Đương nhiên biết, Tam Thanh Điện là chí tôn trong Đạo môn, tam đại Thiên Tôn tu vi đứng đầu giang hồ, siêu phàm nhập thánh, chẳng khác gì tiên nhân thần linh.

Còn Linh Bảo Quan lại là một thành viên trong ba ngàn Đạo môn. Mặc dù nhân số không nhiều nhưng thực lực lại cực mạnh. Bí pháp của Linh Bảo Quan có tên Linh Bảo Hào Quang, nổi danh khắp giang hồ, được xưng có thể đánh tan bất cứ thăn binh chí bảo nào. Đệ tử Linh Bảo Quan không ai là hạng tầm thường.

Trong thời của ta, quan chủ Linh Bảo Quan, Linh Vũ chân nhân là cường giả hiếm thấy đương thời. Mặc dù hắn khá kín tiếng giấu tài nhưng tụ vi lại gần với Tam Đại Thiên Tôn, trong Võ Đạo Chân Đan ngưng luyện ra ba trăm sáu mươi lưỡng Linh Bảo Hào Quang, thần binh lợi nhận gì trước mặt hào quang này cũng chỉ như đống sắt vụn”

Sở Hưu thở dài một tiếng, xem ra lúc trước y suy đoán không sai, thực lực Tam Thanh Điện quả thật bất phàm. Còn một đạo quan nho nhỏ kia thật ra cũng có tiếng tăm lừng lẫy trong thời thượng cổ.

Sở Hưu còn định hỏi gì đó nhưng lúc này Ngọc Hiên lại hơi biến sắc nói: “Thời gian không còn nhiều nữa rồi. Còn kéo dài thêm nhân cách hóa thân quỷ đói của ta sẽ thức tỉnh”


Dứt lời, Ngọc Hiên trực tiếp thối cây sáo trúc trong tay, ảo cảnh lập tức hủy diệt. Sở Hưu nhanh chóng trở về hiện thực.

Trong ảo cảnh Sở Hưu và Ngọc Hiên nói chuyện rất nhiều, thời gian trải qua cũng rất lâu. Có điều đó chỉ là thế giới hư ảo trong tỉnh thần lực, tại thế giới hiện thực thật ra mới chỉ qua một nháy mắt mà thôi.

Bên kia ba người Quảng Ninh đạo nhân còn đang điên cuồng tấn công Ngọc Hiên hóa thân thành quỷ đói. Do có bí pháp nguyên thần của Sở Hưu tập kích, lúc này Ngọc Hiên đã bị đánh cho không ngừng lui lại phía sau.

Nhưng đúng lúc này ánh mắt Ngọc Hiên lại lộ ra vẻ thanh tỉnh, thí khí quanh người rực cháy, thiêu đốt bản nguyên lao thắng về phía Sở Hưu.

Uy thế của hẳn cực kỳ mạnh mẽ, nếu đám người Quảng Ninh đạo nhân ngăn cản chắc chắn bản thân cũng thụ thương. Cho nên trừ Quảng Ninh đạo nhân vô thức vận dụng Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Trận ngăn cản thất bại, hai người khác nhanh chóng thối lui tránh né.

Bọn họ đều cho rằng Ngọc Hiên hóa thân quý đói hận Sở Hưu tới thấu xương, cho nên không tiếc hao tổn bản nguyên cũng muốn gi ết chết Sở Hưu.

Đối mặt với một kẻ liều mạng như vậy, Uất Trì Phong cùng Hoàng Phủ Duy Minh đương nhiên không muốn cứng rắn ngăn cản. Chờ lát nữa cho dù Sở Hưu bị gi ết chết, quái vật kia chắc chắn cũng tổn thương nguyên khí nặng nề, dẫu sao họ cũng không lỗ là được.

Thân thể thiêu đốt thi khí vô tận của Ngọc Hiên đi Tới trước mặt Sở Hưu, ánh mắt lộ vẻ giải thoát, thân hình ầm ầm nổ tung. Một giọt hồn huyết vô cùng đậm đặc dung nhập vào cơ thể Sở Hưu.

Thật ra ban đầu Sở Hưu vẫn khá cảnh giác.

Ngọc Hiên này nói một tràng dài như vậy nhưng thực chất Sở Hưu vẫn bán tín bán nghỉ.


Bản thân y vốn là người đa nghị, cho dù là những cao tăng Phật môn trong giới Chính đạo Sở Hưu còn không hoàn toàn tin tưởng, nói chỉ một kẻ trong Ma đạo như Ngọc Hiên.

Cho nên ban đầu Sở Hưu ngưng tụ hết tính thần lực bản thân, một khi phát hiện có gì không đúng lập tức bài trừ giọt hồn huyết kia ra ngoài cơ thể.

Hơn nữa Sở Hưu còn một tăng bảo hiểm nữa, đó là Lưu Ly Kim Ti Cổ.

Lưu Ly Kim Ti Cổ chỉ có bản năng không có lý trí, cho nên nó rất tự nhiên bài xích tất cả những thứ mang ác ý tiến vào cơ thể Sở Hưu.

Thân thể Sở Hưu tương đương với nhà của Lưu Ly Kim Ti Cổ. Ai lại cho phép có thứ gì mang ác ý xuất hiện trong nhà mình.

Có điều mọi chuyện lại vượt ngoài dự liệu của Sở Hưu, Ngọc Hiên thật sự không động tay động chân gì rong hồn huyết. Hắn chỉ đơn thuần muốn giải thoát, thuận tiện trước khi được giải thoát cũng tặng người đã tiễn hắn đi nốt đoạn đường cuối cùng là Sở Hưu một món quà.

Giọt hồn huyết vô cùng đậm đặc kia dung nhập. vào nguyên thần của Sở Hưu, có điều lần này hồn huyết không bị Lưu Ly Kim Ti Cổ hấp thu

Giọt hồn huyết vô cùng đậm đặc kia hòa làm một thể với tinh thần lực màu đen mà Sở Hưu nhận được khi chém giết đám quỷ đói kia, cuối cùng hóa thành một con quỷ đói bô dáng dữ tợn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện