Võ công của Xích Luyện Ma Tông chủ yếu là ngưng tụ khí huyết sát vô cùng cương mãnh cùng thi khí âm tà quỷ dị đả thương địch thủ, uy năng không kém.

Còn một thương của Diệp Thiên Tà lại không nhìn ra điểm gì đặc biệt, chỗ khác thường duy nhất là uy lực của thế thương quả thật rất lớn, không hề yếu hơn võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất, quả thật có tư cách ngồi đó.

€ó điều ngay khi Diệp Thiên Tà xuất thương, Ngụy Thư Nhai vốn luôn giữ bộ dáng như đang buồn ngủ đột nhiên mở mắt, đôi mắt già nua đục ngầu lóe lên ánh sáng dọa người.

Một tiếng nổ lớn vang lên, thương mang đỏ máu đánh cùng đao mang đỏ sẫãm, bộc phát ra một luồng chấn động kịch liệt. Chuyện tiếp theo quả thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi, đao mang của Giải Anh Tông ầm ầm vỡ vụn, sức mạnh hoàn toàn bị Diệp Thiên Tà áp chế.

Long thương Huyết Giao đỏ thắm trong tay Diệp Thiên Tà như một cây chùy nặng ầm ầm đập xuống, khí thế cường đại như Thái Sơn áp đỉnh, trực tiếp đập cho Giải Anh Tông hộc máu lui bước, dưới mặt đất vỡ vụn thành từng mảnh.

Lần này đám người coi như minh bạch, võ công Diệp Thiên Tà này quả thật không có gì dị thường, điểm khác. thường duy nhất là sức mạnh của hắn!

Có trời mới biết một võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên như hắn rốt cuộc tu luyện thế nào mới có sức mạnh như vậy, cho dù võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cũng không mấy ai sánh nổi hản.

Chỉ hai chiêu đã đánh Giải Anh Tông thổ huyết, Diệp Thiên Tà vẫn không hề có ý thu tay, Huyết Giao rời tay, trường thương như sống lại vặn vẹo giữa không trung, như một con giao long chuẩn bị cắn xé, đâm thẳng về phía Giải Anh Tông.


Giải Anh Tông gầm lên một tiếng, trường đao trong tay ầm ầm giải thể, vô số đao mang đỏ máu dung nhập vào, một đao chém ra, lúc này mới chém lệch được nhát thương của Diệp Thiên Tà.

Có điều không biết trùng hợp hay cố ý, trường thương bị chém lệch bùng lên lưồng cương khí đỏ thắm, không ngờ lại đánh thẳng về phía Sở Hưu.

Ánh mắt Sở Hưu lóe lên ánh sáng lạnh, tên Diệp Thiên Tà của Tà Cực Tông này đúng là cưồng vọng tới cực hạn, mình Giải Anh Tông không đủ cho hắn lập uy, còn định kéo cả mình vào?

Ngay lúc đó, hai mắt Sở Hưu bùng lên ánh sáng, thi triển Thiên Tử Vọng Khí Thuật,, quỹ tích một thương quỷ. dị này hiện lên trong mắt Sở Hưu. Tới khi long thương đỏ máu tới người, Sở Hưu bước tới một bước, thoải mái tránh né một thương kia, hóa chưởng thành đao, ma khí mãnh liệt ngưng tụ trong lòng bàn tay Sở Hưu, trực tiếp. chém ra hất mũi thương bay ngược về phía Diệp Thiên Tà. Mọi người xung quanh thậm chí nghe được tiếng dã thú gào thét trong thân thương.

Cương khí trong tay Diệp Thiên Tà bộc phát, tiếp lấy thân thương bị Sở Hưu chém về, khi va chạm vang lên tiếng nổ cương khí mãnh liệt, mặc dù Diệp Thiên Tà không lui một bước nhưng cũng cũng có thể thấy lực lượng của Sở Hưu lớn đến mức nào.

Nhìn Sở Hưu, Diệp Thiên Tà nhíu mày, xem ra có người trước khi tới cũng đã lập uy, hơn nữa thực lực này quả thật không kém.

Lúc này Ngụy Thư Nhai hơi nhấc mí mắt, chậm rãi nói: “Viên nội đan giao long của Tà Cực Tông bị ngươi luyện hóa rồi à? Xem ra ngươi cũng học được Huyết Giao Tâm Kinh rồi? Chẳng trách, Tà Cực Tông suy tính tới mấy trăm năm, tới đời của ngươi không ngờ lại thành công.

Người trẻ tuổi trong nhánh Ẩn Ma chúng ta thực lực không tệ, xem ra người trong nhánh Minh Ma các ngươi cũng không tệ.

Lập uy xong rồi, về chỗ ngồi đi. Đánh cũng đã đánh, tới lúc nói chính sự rồi.”

Chương 380: Ma đạo chỉ tranh Ngụy Thư Nhai nói thẳng ra lai lịch của Diệp Thiên Tà, khiến cả Diệp Thiên Tà lẫn võ giả Thiên Nhân Hợp.

Nhất của Tà Cực Tông đồng loạt biến sắc, có điều cả hai cũng nhanh chóng khôi phục bình thường.

Những thứ bọn họ coi là bí mật, trong mắt lão già chưa chịu chết như Ngụy Thư Nhai quả thật không đáng nhắc tới, thuận miệng đã nói toạc ra.

Mọi người xung quanh suy nghĩ, lập tức hiểu ra mọi chuyện.


Từ khi khai tông lập phái đến giờ Tà Cực Tông không tính là quá mạnh, công pháp cũng rất bình thường.

Nhưng máy trăm năm trước Tà Cực Tông bất ngờ nhận được một cơ duyên, bọn họ đào được một lăng mộ cường giả thời thượng cổ.

Chỉ có điều động tĩnh lần đó quá lớn, mặc dù là lăng mộ do Tà Cực Tông đào ra, thế nhưng kết cục Tà Cực Tông không giành được thứ gì tốt, những thứ thật sự có giá trị đều bị những kẻ nghe tiếng tới cướp.

Lần đó Tà Cực Tông chỉ nhận được hai thứ, một là viên nội đan huyết giao, hai là môn công pháp tu luyện cho huyết giao, Huyết Giao Tâm Kinh.

Không sai, không phải công pháp tu luyện cho người mà là công pháp tu luyện cho hung thú.

Vị cường giả thời thượng cổ này thực lực vô cùng cường đại, còn nuôi một con huyết giao làm thú cưng, con huyết giao kia bất hạnh bỏ mình, chỉ để lại một viên nội đan.

Vốn nội đan hung thủ có thể luyện hóa, có điều Tà Cực Tông vốn không am hiểu luyện đan, nói chỉ nội đan huyết giao còn là hàng cao cấp, giao cho người khác cũng không yên lòng.

Cho nên chưởng môn Tà Cực Tông lúc đó lại đột nhiên nảy ra ý tưởng, để môn hạ đệ tử nuốt nội đan huyết giao, luyện hóa xong sẽ có huyết mạch giao long, lại tu luyện Huyết Giao Tâm Kinh, như vậy chẳng phải sẽ tạo ra một chí cường giả sao?

Kết quả lại không tốt đẹp như tưởng tượng, hiện thực vô cùng tàn khốc, nội đan huyết giao vô cùng bá đạo, căn bản không phải người thường luyện hóa được, về phần Huyết Giao Tâm Kinh lại càng như vậy.


Kinh mạch người và hung thú có khác biệt, cho nên mới cố tình nghiên cứu ra công pháp tu luyện cho hung thú, ngược lại hung thú cũng không thể tu luyện công pháp của con người.

Sau khi bỏ ra tính mạng của mười võ giả trẻ tuổi Tà Cực Tông, rốt cuộc môn phái này cũng biết được mức độ không đáng tin của chuyện này, tạm thời bỏ qua kế hoạch này, không để ý tới nữa.

Lúc trước chuyện này còn khiến võ giả giang hồ cười nhạo, cho rằng Tà Cực Tông nghèo tới phát điên, suy nghĩ hão huyền, còn muốn con người đi tu luyện công pháp hung thú. Nào ngờ giờ Tà Cực Tông lại thật sự làm được.

Không nói những thứ khác, chỉ riêng lực lượng Diệp Thiên Tà đã cực kỳ kinh người, đừng nói Ngũ Khí Triều Nguyên, có lẽ võ giả trong Thiên Nhân Hợp Nhất còn không mấy ai sánh nổi hắn. Dù sao đây cũng là lực lượng giao long, có lẽ nếu xét theo lực lượng cơ thể, người thật sự chọi cứng được với Diệp Thiên Tà chỉ có mình Minh Vương - Tông Huyền.

Lúc này mọi người cũng đã tới đông đủ, Tất Đạt Di vẫn luôn ngồi chính giữa không nhúc nhích bèn đứng dậy, nhìn đám người hai bên, dùng giọng nói mang theo khẩu âm Hải Nam trúc trắc, trầm giọng nói: “Chư vị, giờ mọi người đã tới đông đủ, cũng đã tới lúc thương nghị chuyện Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội nên làm thế nào rồi.

Ngũ Đại Kiếm Phái đang dùng dương mưu, lúc này trên Phù Ngọc Sơn chắc chắn cao thủ của Ngũ Đại Kiếm Phái đã tề tụ, bài binh bố trận chỉ đợi chúng ta tới.

Chuyện này rốt cuộc nên làm thế nào, cũng nên thảo. luận trước.”

Ngụy Thư Nhai nhướn mày, thản nhiên nói: “Ngũ Đại Kiếm Phái coi Ma đạo ta như không có người, định giãm lên mặt Ma đạo ta, chúng ta còn làm gì nữa? Một chữ: đánh đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện