Cảnh giới và sức chiến đấu không liên quan tuyệt đối, cũng như Sở Hưu hiện giờ, tông sư võ đạo bình thường y đã không đặt trong mắt. Cho dù là cường giả có tên trên Phong Vân Bảng như Nhiếp Nhân Long, y cũng dám chủ động phản công đối phương,

Sau lưng có hóa thân Ngạ Quỷ Đạo cần nuốt thôn 1ính hết thảy, trước có Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn cương mãnh vô song của Sở Hưu đánh xuống, thế công thủ chỉ chớp mắt đã nghịch chuyển.

Nhiếp Nhân Long nổi giận gầm lên một tiếng, quanh người bộc phát cương khí cường đại, tiếp dẫn lực lượng thiên địa, hai tay múa lên, âm dương càn khôn nghịch chuyển, hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt hội tụ thành cơn bão quét qua, trong đó còn mang theo một chút màu máu.

Cơn bão vô biên bao phủ lấy bản thân Nhiếp Nhân Long vào trong, còn nuốt trọn cả hóa thân Ngạ Quỷ Đạo, cuối cùng ngay cả Sở Hưu cũng bị cơn bão đó cuốn vào, chỉ có thể dùng Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn ngăn cản lực lượng mãnh liệt đó.

Võ đạo truyền thừa của Nhiếp Nhân Long thật ra không mạnh, võ công của hắn hết sức hỗn tạp, sau khi lên tới cảnh giới tông sư võ đạo mới đem võ công cùng những lý giải của bản thân cô đọng thành Càn Khôn Lăng Vân Thủ.

Thức võ thuật này khi cấp thấp thật ra không mấy thu hút, nhưng lúc này trong tay Nhiếp Nhân Long, võ thuật này đã phát huy lực lượng thiên địa mà cảnh giới Chân Đan mượn được tới cực hạn, dùng một phần lực lượng khuấy động ba phần thiên địa càn khôn, dựa thế như vậy cũng phù hợp với hành động bình thường của Nhiếp Nhân Long.

Trong cơn bão đó, hóa thân Ngạ Quỷ Đạo không ngừng hấp thu lực lượng đó, nó có thể chịu đựng nhưng con rối người lại không kiên trì nổi.

Con rối người vốn là Công Thâu Nguyên dùng thân thể An Lưu Niên chế tạo thành, khi còn sống có địch nối Nhiếp Nhân Long không còn là ấn số, giờ đã chết, thân thể đương nhiên không gánh nổi lực lượng như vậy.

Thứ này không dễ kiếm, Sở Hưu còn muốn dùng vài lần, cho nên y đành để nó lui lại, tạm thời rời khỏi cơn bão đó.


Hai tay nằm chặt, cơn bão ầm ầm nổ tung, cương khí tỏa ra khắp nơi

Nhiếp Nhân Long đứng tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.

Hắn cũng không cách nào điều khiển lực lượng cấp bậc này trong thời gian dài

Có điều ngay lúc hẳn chuẩn bị xem xem rốt cuộc. Sở Hưu đã chết chưa, ma khí cùng phật quang đông thời bừng lên trong cương khí tứ tán kia.

Thân hình Sở Hưu như ma thần giết ra từ trong cơn gió lốc cương khí, tay niết Khoái Mạn Cửu Tự Quyết, Cửu Ấn Hợp Nhất, mang theo uy thế không gì sánh nổi đánh về phía Nhiếp Nhân Long.

Đồng thời tu luyện cả hai công pháp luyện thể một phật một ma Cứu Tiêu Luyện Ma Kim Thân và Đại Kim Cương Thần Lực, Sở Hưu không dễ chết như vậy. Xét theo lực phòng ngự đơn thuần, y còn mạnh hơn đại đa số tông sư võ đạo.

Song chưởng Nhiếp Nhân Long nghênh tiếp, bàn tay trái là cương khí mênh mông, bàn tay phải lại là ma khí mãnh liệt.

Hai lưỡng sức mạnh đan xen, uy lực tăng cường vài lần.

Tiếng nổ vang lên giữa hai người Nhiếp Nhân Long và Sở Hưu. Lấy cả hai làm trung tâm, mặt đất dưới chân bọn họ vỡ tan thành từng mảnh, kéo dài hơn mười trượng.

Nhiếp Nhân Long sắc mặt trắng bệch, gương mặt Sở Hưu cũng trắng thêm chút.

Lực bộc phát của y quả thật kinh người, có điều trước đó mạnh mẽ chống đỡ một chiêu của Nhiếp Nhân Long, lúc này lại vận dụng võ công tiêu hao rất ớn như Vô Sắc Định Đại Thủ Ấn cùng Cửu Ấn Hợp Nhất, ngay cả Sở Hưu cũng không chịu đựng nổi.

Có điều cho dù khó chịu, Sở Hưu cũng phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết Nhiếp Nhân Long, bằng không lần tập kích Tụ Nghĩa Trang này của y sẽ không có bất cứ ý nghĩa gì, thậm chí khiến bản thân sa vào hiểm cảnh.

Một đồn vô ích, Sở Hưu lập tức đưa ngón tay điểm tới, những nơi đi qua, vạn vật tịch diệt.

Thiên Tru Địa Diệt Thánh Thí Tiên Chỉ!

Lực lượng tĩnh lặng đó khiến Nhiếp Nhân Long kinh hãi không thôi, hẳn vừa ra tay ngăn cản, thân hình vừa lui lại phía sau, nhưng vẫn bị một chỉ tràn ngập tử khí này lướt sát qua vai. Một cánh tay hắn lập tức bị tử khí nhiễm thành màu đen kịt, lưỡng khí tức tử vong đó cũng từ từ xâm chiếm khí huyết kinh mạch của hắn!


Nhiếp Nhân Long biến sắc, cánh tay vung lên, chỉ rong chốc lát một lưỡng tử khí màu đen cùng đại lượng máu tươi bị hắn ép ra, nhưng cánh tay cũng tạm thời bị phế bỏ.

Đúng lúc này, Sở Hưu dùng nguyên thần làm cung, tỉnh thần lực làm tên, Diệt Hồn Tiễn b ắn ra. Mặc cho Nhiếp Nhân Long né tránh ra sao cũng không trốn thoát được Thiên Tử Vọng Khí Thuật nhắm vào.

Thấy tránh cũng không tránh nổi, Nhiếp Nhân Long nổi giận găm lên một tiếng khí huyết quanh người ầm ầm bộc phát, định chống đỡ lại mũi tên này, nhưng vẫn bị Diệt Hồn Tiễn bản vào cơ thể, phát ra một tiếng gầm đau đớn.

Thân hình Sở Hưu trực tiếp lao lên, mặc dù sắc mặt y đã trắng bệch do tiêu hao quá lớn nhưng vẫn cầm Thiên Ma Vũ trong tay chém xuống, vài chiêu qua đi, Nhiếp Nhân Long đã lâm vào nguy cơ!

Kết quả của trận chiến giữa Sở Hưu và Nhiếp Nhân Long khiến mọi người đều bất ngờ, ngay cả Nhiếp Nhân Long cũng vậy.

Dù sao hai người một là cao thủ có tên trên Phong Vân Bảng, còn một người khác mặc dù danh tiếng càng lớn nhưng mới chỉ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mà thôi.

Hơn nữa sau lần trước ở Bắc Yên, Nhiếp Nhân Long nhập ma thiếu chút nữa g iết chết Sở Hưu. Mặc dù khi đó Nhiếp Nhân Long đang trong trạng thái nhập ma nhưng hẳn cũng cảm nhận được đại khái thực lực của Sở Hưu khi đó.

Thế nhưng lần này gặp lại Sở Hưu, hẳn lại kinh hãi phát hiện, thực lực Sở Hưu đâu chỉ tiến bộ gấp đôi! Tốc độ này thật sự kinh khủng.

Đương nhiên trên thực tế Sở Hưu mặc dù có bộ nhưng không lớn đến mức như vậy, chỉ có điều Nhiếp Nhân Long quên mất một việc mà thôi.

Ban đầu khi ở Bắc Yên, Sở Hưu dùng thân phận Lâm Diệp xuất hiện

Cho nên lúc đó thật ra Sở Hưu không cách nào vận dụng toàn bộ thủ đoạn tuyệt kỹ.


Giờ rốt cuộc Sở Hưu cũng có thể vận dụng toàn bộ lực lượng, sức mạnh đương nhiên khác với khi đó.

Thấy Nhiếp Nhân Long rơi vào nguy cơ, thậm chí thiếu chút nữa bị Sở Hưu xuất đao chém chết, toàn bộ Tụ Nghĩa Trang chìm vào bi quan.

Nhiếp Nhân Long là người đề xuất cùng tổ chức liên minh, một khi hẳn xảy ra chuyện, liên minh còn tiến hành được sao?

Bên phía Hư Ngôn cũng vô cùng nóng nảy, lúc này hắn chỉ muốn tới cứu viện Nhiếp Nhân Long, không muốn dây dưa với Mai Khinh Liên nữa.

Nổi giận gầm lên một tiếng, quanh người Hư Ngôn phật diễm kim quang bừng bừng. Một quyền đánh ra, Kim Cương Hàng Ma, uy thế vô lượng.

Một quyền này ép lui Mai Khinh Liên, có điều không đợi hẳn ra tay cứu viện, Mai Khinh Liên lại từ phía sau lao tới. Dưới Xá Nữ Đại Pháp, ma khí mãnh liệt tỏa ra ngăn cản trước người Hư Ngôn, có điều không đợi hắn đánh tan ma khí đó, áo giác đã lại sinh ra trước mắt.

Rõ ràng chỉ cách một quãng ngắn là có thể cứu. viện Nhiếp Nhân Long, nhưng bất luận hẳn cố chạy thế nào cũng không thể tới được chỗ đó.

Mãi tới lúc này Hư Ngôn mới biết mình trúng Xá Nữ Đại Pháp của Mai Khinh Liên.

Đợi tới khi Hư Ngôn thanh tỉnh, Mai Khinh Liên đã nằm một thanh đoản đao đỏ thắm đâm về phía ngực Hư Ngôn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện