Tôi bỗng cứng đờ người!
Tôi nghĩ mình bị giam như vậy, có thể sẽ bị Từ Dương làm điều đó, nhưng...nhưng tiếng nói sau lưng không phải là Từ Dương!
Chả lẽ Từ Dương trói tôi lại, vì muốn bán xác tôi làm điều xăng bậy, để kiếm chác?
Tôi không kịp nghĩ nhiều, người phía sau cười lấy một cái, nghe cũng không ra là cười hay là châm biếm: "Vật tế phẩm không sạch sẽ, dám lấy miếng thịt tôn quý của ta để kết thân? Muốn chết!"
Chết?? Tôi lạnh co cả người lại!
Cũng không biết có phải do tôi co cứng người lại hay không, hắn ta kêu lên một tiếng, rồi càng lúc càng dồn dập mạnh hơn!
Dây trói càng tăng thêm sự đau đớn cho tôi, mà người kia lại không muốn làm giảm sự đau đớn đó cho tôi, chỉ có sự động chạm phần dưới, hắn ta không động chạm đến chỗ khác của tôi, thậm chí còn rất thô bạo...
Tôi đau quá ngất đi.
Chỉ là trong lúc hắn làm chuyện đó làm tôi có một chút ý thức, mê mê man man, tôi cảm thấy hắn †a như muốn tôi chết đi mới dừng lại, từ lúc ra khỏi cơ thể tôi, không biết hắn ta nghĩ gì, đứng một bên nhìn tôi rất lâu...
Tỉnh lại lần nữa, lần này là bị lạnh nên tỉnh dậy.
Cái chỗ mẫn cảm yếu đuối nhất của tôi, bị người ta dùng nước lạnh lau qua lại, tôi đau quá hét lên rồi tỉnh dậy, chỉ thấy giữa hai ch@n là một cái đầu đen - là chị của Từ Dương, không, giờ phải là Ôn Như Ca mới đúng.
Cô ta cười ngây ngô, lau phần giữa hai ch@n đang tướm máu của tôi, động tác tương đối...không cẩn thận nhẹ nhàng chút nào.
Tôi nhịn đau, định đợi cô ta rửa xong thì hỏi xem có vấn đề gì,thì cửa đột nhiên một tiếng "toang" một tiếng, bị người ta đạp ra từ phía ngoài, mẹ của Từ Dương mặt cứng đờ đứng ở ngoài cửa!
Bà ta nhìn máu dưới sàn, lại nhìn động tác của Ôn Như Ca, bỗng nhiên cũng hiểu ra vấn đề.
"Cái con điên này!" Mẹ của Từ Dương tức giận chạy lại, một chân đạp tung chậu nước, cả người nhào vào người Ôn Như Ca để đánh.
Ôn Như Ca bị đánh, mau chóng nhổm người lên chạy, lúc này mẹ của Từ Dương mới lộ rõ sự hung hãn của mình, tóm lấy Ôn Như Ca mà đánh, bà ta đánh một cách thậm tệ, thường người ta nói "đánh người không đánh vào mặt" Mẹ Từ Dương lại cứ nhằm mặt Ôn Như Ca mà đánh, có thể thấy kinh khủng như thế nào!
Lúc này, Từ Dương đi vào. Hắn ta ngăn mẹ lại.
Tôi cũng không biết là Ôn Như Ca là khùng thật hay giả, cô ta vừa thấy Từ Dương là giống như con mèo, trốn ngay sau lưng hẳn, ôm lấy eo của hẳn, động tác vô cùng thân mật, xem ra tình cảm của họ cũng rất tốt.
"Sao thế?" Từ Dương hỏi.
Mẹ hắn bực tức ném cái chậu gõ, chỉ vào tôi mà nói: "cái con điên này, không biết là nó ghen ăn tức ở hay sao, dám dùng ngón tay để làm con bé này mất trinh.
Dùng tay để làm mất trinh?
Tôi đơ người lại!
Tôi nghĩ mình bị giam như vậy, có thể sẽ bị Từ Dương làm điều đó, nhưng...nhưng tiếng nói sau lưng không phải là Từ Dương!
Chả lẽ Từ Dương trói tôi lại, vì muốn bán xác tôi làm điều xăng bậy, để kiếm chác?
Tôi không kịp nghĩ nhiều, người phía sau cười lấy một cái, nghe cũng không ra là cười hay là châm biếm: "Vật tế phẩm không sạch sẽ, dám lấy miếng thịt tôn quý của ta để kết thân? Muốn chết!"
Chết?? Tôi lạnh co cả người lại!
Cũng không biết có phải do tôi co cứng người lại hay không, hắn ta kêu lên một tiếng, rồi càng lúc càng dồn dập mạnh hơn!
Dây trói càng tăng thêm sự đau đớn cho tôi, mà người kia lại không muốn làm giảm sự đau đớn đó cho tôi, chỉ có sự động chạm phần dưới, hắn ta không động chạm đến chỗ khác của tôi, thậm chí còn rất thô bạo...
Tôi đau quá ngất đi.
Chỉ là trong lúc hắn làm chuyện đó làm tôi có một chút ý thức, mê mê man man, tôi cảm thấy hắn †a như muốn tôi chết đi mới dừng lại, từ lúc ra khỏi cơ thể tôi, không biết hắn ta nghĩ gì, đứng một bên nhìn tôi rất lâu...
Tỉnh lại lần nữa, lần này là bị lạnh nên tỉnh dậy.
Cái chỗ mẫn cảm yếu đuối nhất của tôi, bị người ta dùng nước lạnh lau qua lại, tôi đau quá hét lên rồi tỉnh dậy, chỉ thấy giữa hai ch@n là một cái đầu đen - là chị của Từ Dương, không, giờ phải là Ôn Như Ca mới đúng.
Cô ta cười ngây ngô, lau phần giữa hai ch@n đang tướm máu của tôi, động tác tương đối...không cẩn thận nhẹ nhàng chút nào.
Tôi nhịn đau, định đợi cô ta rửa xong thì hỏi xem có vấn đề gì,thì cửa đột nhiên một tiếng "toang" một tiếng, bị người ta đạp ra từ phía ngoài, mẹ của Từ Dương mặt cứng đờ đứng ở ngoài cửa!
Bà ta nhìn máu dưới sàn, lại nhìn động tác của Ôn Như Ca, bỗng nhiên cũng hiểu ra vấn đề.
"Cái con điên này!" Mẹ của Từ Dương tức giận chạy lại, một chân đạp tung chậu nước, cả người nhào vào người Ôn Như Ca để đánh.
Ôn Như Ca bị đánh, mau chóng nhổm người lên chạy, lúc này mẹ của Từ Dương mới lộ rõ sự hung hãn của mình, tóm lấy Ôn Như Ca mà đánh, bà ta đánh một cách thậm tệ, thường người ta nói "đánh người không đánh vào mặt" Mẹ Từ Dương lại cứ nhằm mặt Ôn Như Ca mà đánh, có thể thấy kinh khủng như thế nào!
Lúc này, Từ Dương đi vào. Hắn ta ngăn mẹ lại.
Tôi cũng không biết là Ôn Như Ca là khùng thật hay giả, cô ta vừa thấy Từ Dương là giống như con mèo, trốn ngay sau lưng hẳn, ôm lấy eo của hẳn, động tác vô cùng thân mật, xem ra tình cảm của họ cũng rất tốt.
"Sao thế?" Từ Dương hỏi.
Mẹ hắn bực tức ném cái chậu gõ, chỉ vào tôi mà nói: "cái con điên này, không biết là nó ghen ăn tức ở hay sao, dám dùng ngón tay để làm con bé này mất trinh.
Dùng tay để làm mất trinh?
Tôi đơ người lại!
Danh sách chương