*Há» Vân Äang trưá»c Äây ÄÆ°á»£c gá»i là cảng Vân Äang, nằm á» phÃa tây nam thà nh phá» Hạ Môn.
Ban Äầu nÆ¡i Äây là má»t vá»nh thông ra biá»n, ÄÆ°á»£c sá» dụng như má»t bến cảng.
Sau khi cải tạo, xây dá»±ng bá» kè, cảng Vân Äang trá» thà nh há» nưá»c vá»i diá»n tÃch mặt nưá»c là 1,7km2.
Phương Lam không nhá»n ÄÆ°á»£c mà báºt cưá»i thà nh tiếng, hai mắt cong cong.
Nhưng khi cô quay sang nhìn Chiêm Äà i thì thấy Chiêm Äà i từ trưá»c Äến giá» luôn can Äảm lại hiếm khi toà n thân cứng Äá», má» hôi Äầy trên trán như váºy.
Cô hÆ¡i nghiêng Äầu, mang theo nụ cưá»i bên môi và há»i cáºu: âSao thế?â
Chiêm Äà i cắn rÄng, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt và o mặt cô, không dám nhìn lung tung: âCô nhìn trên ngá»±c tôi xem có bóng Äen khả nghi nà o không?â
Sắc mặt Phương Lam dần dần trá» nên nghiêm túc, dưá»ng như Äã nháºn ra sá»± khác thưá»ng cá»§a cáºu.
Cô nắm chặt hai bà n tay thà nh nắm Äấm trong tay áo vÃ ÄÆ°a mắt nhìn trưá»c ngá»±c cáºu.
Äúng lúc nà y trên sân khấu, Vá» Soái Äang cúi Äầu cảm Æ¡n khán giả, các fan hô vang tên anh ta, không muá»n anh ta rá»i Äi.
Ban tá» chức sợ các fan á»n à o lại Äòi Vá» Soái biá»u diá» n tiếp, vì thế gần như Äã báºt Äèn vòm trên sân khấu lên ngay láºp tức.
Ãnh Äèn sáng choang, sân khấu liá»n sáng như ban ngà y, khiến những bóng ma cháºp chá»n trong bóng tá»i không còn chá» trá»n.
Khán Äà i chá» có những dãy ghế mà u xanh sạch sẽ thẳng lá»i ngay hà ng, Äâu thấy Äám sương mù mà u Äen khó hiá»u nà o.
Phương Lam nhÃu mà y nhìn chÄm chÄm và o trưá»c ngá»±c Chiêm Äà i, nói vá»i giá»ng nghi hoặc: âKhông có gì cả.â
Khi ánh Äèn sân khấu sáng lên, tứ chi bá» trói chặt trưá»c Äó dưá»ng như lưu thông máu trong nháy mắt, sức lá»±c Äã biến mất tức thì trá» lại vá»i cÆ¡ thá» Chiêm Äà i.
Bóng Äen, gió lạnh cùng vá»i cảm giác ngạt thá», bó buá»c khó giải thÃch bá»ng dưng tan biến, như thá» Äã trá»n trong những dãy bê tông.
Chiêm Äà i từ từ Äứng lên, nói vá»i Phương Lam: âKhông Äúng, nÆ¡i nà y rất kỳ quái.â
Cáºu sinh ra Äã là dân trong nghá», có kiến thức rá»ng, còn má»t mình xông pha nhiá»u nÄm như váºy, kinh nghiá»m thá»±c chiến lại cà ng không phải dạng xoà ng.
Tuy nhiên, chá» trong thá»i gian má»t bà i hát mà Äã khiến cáºu cảm nháºn ÄÆ°á»£c ná»i sợ hãi chưa từng thấy.
Bá»i vì cáºu không biết Äá»i thá»§ cá»§a mình là ai, là thứ gì, từ Äâu Äến, và Äến từ lúc nà o.
Cáºu Äang Äứng trong sân váºn Äá»ng rá»ng lá»n, nhưng lại cảm thấy khi phóng tầm mắt nhìn xung quanh, khắp nÆ¡i Äá»u là má»i Äe dá»a, Äâu Äâu cÅ©ng là những cái bóng kỳ lạ.
Mà , bóng Äen xuất hiá»n trên ngá»±c cáºu như ngá»n lá»a Äang tra khảo lương tâm cá»§a cáºu khiến cáºu không biết trá»n và o Äâu, lá»ng ngá»±c khó chá»u Äến mức muá»n ná» tung.
Tháºm chÃ, cáºu còn không chạm ÄÆ°á»£c và o bóng cá»§a Äá»i phương, mà bá» ghim chặt trên chá» ngá»i bá»i má»t sức mạnh không biết từ Äâu ra, như thá» có hà ng ngà n khán giả Äang Äứng vây quanh, còn tá» má» quan sát cáºu.
Tuy ngưá»i Äứng hát trên sân khấu không phải là cáºu, nhưng cáºu lại cảm thấy trên khán Äà i cháºt kÃn khán giả, và tất cả bá»n há» Äang nhìn mình.
Nhưng khi ánh Äèn vòm cá»§a sân khấu sáng lên, xung quanh rõ rà ng là khán Äà i vắng hoe.
Chiêm Äà i hÃt sâu má»t hÆ¡i, Äoạn há»i Phương Lam: âVừa nãy cô có cảm thấy Äiá»u gì Äặc biá»t không?â
Lòng chùng xuá»ng, Phương Lam cẩn tháºn nhá» lại rá»i lắc Äầu.
Tại sao chứ? Tại sao cáºu chá» có cáºu cảm thấy sợ hãi, mà Phương Lam không có gì khác thưá»ng? Chiêm Äà i trầm ngâm.
Trương Äại Xuyên, Äiá»n Hữu Lương và cáºu có Äiá»m gì chung?
Há» trạc tuá»i nhau, Äá»u tầm Äôi mươi, Äá»u là nam giá»i.
Äiá»n Hữu Lương và Trương Äại Xuyên là sinh viên cùng trưá»ng.
Ngoại trừ những Äiá»u ká» trên thì còn có Äiá»m tương Äá»ng nà o nữa không?
Nhưng nếu Äá»i phương chá» muá»n ra tay vá»i nam thanh niên tầm 20 tuá»i, váºy tại sao trong hÆ¡n mưá»i nÄm qua, chá» có Äiá»n Hữu Lương và Trương Äại Xuyên bá» mất tÃch?
Cho dù không biết là loại yêu quái nà o Äã tá»i Äây, thì nó Äã khiến hai ngưá»i Äiá»n, Trương biến mất trên sân váºn Äá»ng nà y bằng cách nà o?
Và , quan trá»ng nhất là ⦠Chiêm Äà i nheo mắt, tiếp tục suy nghÄ©, tại sao vừa rá»i nguy hiá»m bá»§a vây lấy cáºu, nhưng cuá»i cùng cáºu vẫn an toà n thoát ra mà không há» bá» thương tá»n.
Cáºu nhìn lưá»t qua chá» ngá»i cá»§a Phương Lam.
Sá»± khác biá»t giữa cáºu và Äiá»n Hữu Lương, Trương Äại Xuyên là cáºu không ngá»i á» ghế nà y.
Suy cho cùng thì chá» ngá»i Äó có gì kỳ lạ? Tại sao Phương Lam ngá»i chá» Äó mà không há» có Äiá»u gì khác thưá»ng?
Chẳng lẽ phải là cáºu má»i ÄÆ°á»£c sao?
Chiêm Äà i im lặng chá»c lát, hai tay Äá» bên hông nắm chặt lại, sau Äó nói Phương Lam: âÄá» tôi nhìn thá» chá» ngá»i cá»§a cô má»t chút.â
Phương Lam không biết cáºu Äá»nh là m gì, nhưng vẫn ná»a tin ná»a ngá» tránh ra.
Chiêm Äà i tiến lên má»t bưá»c, Äứng trưá»c chá» ngá»i cá»§a Phương Lam, lại hÃt sâu má»t hÆ¡i rá»i má»i ngá»i xuá»ng.
Không có chuyá»n gì xảy ra.
Cáºu cúi Äầu, khẽ cưá»i bản thân Äã nghÄ© nhiá»u.
Song ngay khi muá»n Äứng lên, cáºu lại ngá»i thấy rõ mùi vá» mằn mặn thoảng qua.
Vá» mằn mòi nóng ẩm, xen lẫn niá»m vui thÃch mà chá» cần ngá»i nó là sẽ nhá» mãi không quên, như ký ức cuá»c Äá»i khắc sâu táºn xương tá»§y.
Mùi vá» cá»§a nưá»c biá»n.
Là mùi gió.
Từng là n gió biá»n mát rượi phả và o mặt khiến Chiêm Äà i tháºm chà không má» ná»i mắt, trái tim cáºu nhảy nhót không ngừng.
Sân váºn Äá»ng Hạ Môn ÄÆ°á»£c xây dá»±ng bên cạnh há» Vân Äang, nằm giữa trung tâm thà nh phá» Hạ Môn và cách bá» biá»n gần nhất 6 cây sá».
Bên ngoà i 6 cây sá» má»i là biá»n, nhưng sao cáºu lại cảm nháºn ÄÆ°á»£c hÆ¡i thá» cá»§a gió biá»n rõ rà ng như nà y?
Chiêm Äà i rùng mình.
âCô ngá»i thấy không? Mùi nưá»c biá»n ấy.â Cáºu khẽ nói vá»i Phương Lam.
Phương Lam ngẩn ngưá»i trưá»c câu há»i Äá»t ngá»t nà y mất má»t lúc má»i trả lá»i cáºu: âKhông, sao tá»± nhiên cáºu lại há»i Äiá»u Äó? PhÃa nam sân váºn Äá»ng Äá»i diá»n vá»i há» Vân Äang, cách bá» biá»n những và i cây sá».
Hiá»n cÅ©ng không phải mùa mưa bão, sao Äá»t nhiên cáºu lại ngá»i thấy mùi nưá»c biá»n?â
Chiêm Äà i lắc Äầu, vẻ mặt thoáng ngẩn ngÆ¡: âKhông chá» có mùi gió biá»n, tôi còn như nghe thấy tiếng sóng vá» bên tai, cứ hết Äợt nà y Äến Äợt khác.â
Gió biá»n mặn chát, sóng biá»n rì rà o, là m Chiêm Äà i chợt có ảo giác.
Cáºu Äang Äứng quay mặt vá» phÃa trên sân, má»t vòng tròn ÄÆ°á»ng chạy mà u Äá» bao quanh sân bóng mà u xanh lá cây giá»ng như con thuyá»n mà u Äá» khá»ng lá», vá»i boong thuyá»n mà u xanh lá cây.
Còn khán Äà i mà u trắng hình lượn sóng á» hai bên chẳng khác nà o cánh buá»m trắng tung bay trong gió.
Cáºu Äứng trên Äà i cao Äón gió, mà như Äang Äứng trên cá»t buá»m.
Cáºu lẩm bẩm: âChúng ta Äang á» trên thuyá»n à ?â
Phương Lam mù má» lắc Äầu: âCáºu nói linh tinh gì Äấy? Sao lại Äang á» trên thuyá»n? Chúng ta rõ rà ng là Äang á» trên khán Äà i xem ca nhạc mà .â
Cô cau mà y vặn lại Chiêm Äà i, nhưng dưá»ng như sá»±c nghÄ© Äến Äiá»u gì Äó, cô bèn Äứng bên cạnh cáºu và nhìn theo ánh mắt cá»§a cáºu.
Trung tâm sân váºn Äá»ng hình bầu dục há»t như má»t con thuyá»n khá»ng lá», boong thuyá»n mà u xanh lá cây, thân thuyá»n mà u Äá», khán Äà i hai bên như cánh buá»m trắng no gió.
Phương Lam tái mặt, vá»i nắm lấy cánh tay Chiêm Äà i, kéo cáºu ra: âÄi mau!â
Song cáºu lại cà ng lÆ¡ mÆ¡, Äá» Äẫn nói: âKhông, thuyá»n sắp chạy rá»i nhưng có ngưá»i vẫn chưa tá»i, tôi phải Äợi thêm lúc nữa.
Äây là thuyá»n cá»§a tôi, thuyá»n cá»§a má»t mình tôi, tôi phải á» trên con thuyá»n nà y.
Äây là mạng sá»ng cá»§a tôi, là món nợ cá»§a tôi.
Thuyá»n cá»§a tôi.â
Cáºu cà ng nói cà ng hÄng, cà ng vùng mạnh khá»i bà n tay cá»§a Phương Lam.
Sắc mặt Phương Lam xám ngoét, cô liá»u mạng lôi Chiêm Äà i ra khá»i chá» ngá»i, nhưng thấy cáºu vẫn ngá»i như bá» Äóng Äinh trên ghế.
Cô láºp tức cầm chai nưá»c khoáng lên, dá»c thẳng xuá»ng Äầu Chiêm Äà i.
Sau Äó, cô dá»u giá»ng dá» dà nh: âChiêm Äà i, cáºu nhìn lại xem, thấy rõ chưa? Rá»t cuá»c con thuyá»n nà y có phải cá»§a cáºu không?â
Chiêm Äà i ngoan ngoãn gáºt Äầu, lại nhìn bá»n phÃa má»t lần nữa theo lá»i cô nói, quả nhiên, ánh mắt cáºu dần dần tá»nh táo trá» lại.
âKhông phải.â.
Ban Äầu nÆ¡i Äây là má»t vá»nh thông ra biá»n, ÄÆ°á»£c sá» dụng như má»t bến cảng.
Sau khi cải tạo, xây dá»±ng bá» kè, cảng Vân Äang trá» thà nh há» nưá»c vá»i diá»n tÃch mặt nưá»c là 1,7km2.
Phương Lam không nhá»n ÄÆ°á»£c mà báºt cưá»i thà nh tiếng, hai mắt cong cong.
Nhưng khi cô quay sang nhìn Chiêm Äà i thì thấy Chiêm Äà i từ trưá»c Äến giá» luôn can Äảm lại hiếm khi toà n thân cứng Äá», má» hôi Äầy trên trán như váºy.
Cô hÆ¡i nghiêng Äầu, mang theo nụ cưá»i bên môi và há»i cáºu: âSao thế?â
Chiêm Äà i cắn rÄng, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt và o mặt cô, không dám nhìn lung tung: âCô nhìn trên ngá»±c tôi xem có bóng Äen khả nghi nà o không?â
Sắc mặt Phương Lam dần dần trá» nên nghiêm túc, dưá»ng như Äã nháºn ra sá»± khác thưá»ng cá»§a cáºu.
Cô nắm chặt hai bà n tay thà nh nắm Äấm trong tay áo vÃ ÄÆ°a mắt nhìn trưá»c ngá»±c cáºu.
Äúng lúc nà y trên sân khấu, Vá» Soái Äang cúi Äầu cảm Æ¡n khán giả, các fan hô vang tên anh ta, không muá»n anh ta rá»i Äi.
Ban tá» chức sợ các fan á»n à o lại Äòi Vá» Soái biá»u diá» n tiếp, vì thế gần như Äã báºt Äèn vòm trên sân khấu lên ngay láºp tức.
Ãnh Äèn sáng choang, sân khấu liá»n sáng như ban ngà y, khiến những bóng ma cháºp chá»n trong bóng tá»i không còn chá» trá»n.
Khán Äà i chá» có những dãy ghế mà u xanh sạch sẽ thẳng lá»i ngay hà ng, Äâu thấy Äám sương mù mà u Äen khó hiá»u nà o.
Phương Lam nhÃu mà y nhìn chÄm chÄm và o trưá»c ngá»±c Chiêm Äà i, nói vá»i giá»ng nghi hoặc: âKhông có gì cả.â
Khi ánh Äèn sân khấu sáng lên, tứ chi bá» trói chặt trưá»c Äó dưá»ng như lưu thông máu trong nháy mắt, sức lá»±c Äã biến mất tức thì trá» lại vá»i cÆ¡ thá» Chiêm Äà i.
Bóng Äen, gió lạnh cùng vá»i cảm giác ngạt thá», bó buá»c khó giải thÃch bá»ng dưng tan biến, như thá» Äã trá»n trong những dãy bê tông.
Chiêm Äà i từ từ Äứng lên, nói vá»i Phương Lam: âKhông Äúng, nÆ¡i nà y rất kỳ quái.â
Cáºu sinh ra Äã là dân trong nghá», có kiến thức rá»ng, còn má»t mình xông pha nhiá»u nÄm như váºy, kinh nghiá»m thá»±c chiến lại cà ng không phải dạng xoà ng.
Tuy nhiên, chá» trong thá»i gian má»t bà i hát mà Äã khiến cáºu cảm nháºn ÄÆ°á»£c ná»i sợ hãi chưa từng thấy.
Bá»i vì cáºu không biết Äá»i thá»§ cá»§a mình là ai, là thứ gì, từ Äâu Äến, và Äến từ lúc nà o.
Cáºu Äang Äứng trong sân váºn Äá»ng rá»ng lá»n, nhưng lại cảm thấy khi phóng tầm mắt nhìn xung quanh, khắp nÆ¡i Äá»u là má»i Äe dá»a, Äâu Äâu cÅ©ng là những cái bóng kỳ lạ.
Mà , bóng Äen xuất hiá»n trên ngá»±c cáºu như ngá»n lá»a Äang tra khảo lương tâm cá»§a cáºu khiến cáºu không biết trá»n và o Äâu, lá»ng ngá»±c khó chá»u Äến mức muá»n ná» tung.
Tháºm chÃ, cáºu còn không chạm ÄÆ°á»£c và o bóng cá»§a Äá»i phương, mà bá» ghim chặt trên chá» ngá»i bá»i má»t sức mạnh không biết từ Äâu ra, như thá» có hà ng ngà n khán giả Äang Äứng vây quanh, còn tá» má» quan sát cáºu.
Tuy ngưá»i Äứng hát trên sân khấu không phải là cáºu, nhưng cáºu lại cảm thấy trên khán Äà i cháºt kÃn khán giả, và tất cả bá»n há» Äang nhìn mình.
Nhưng khi ánh Äèn vòm cá»§a sân khấu sáng lên, xung quanh rõ rà ng là khán Äà i vắng hoe.
Chiêm Äà i hÃt sâu má»t hÆ¡i, Äoạn há»i Phương Lam: âVừa nãy cô có cảm thấy Äiá»u gì Äặc biá»t không?â
Lòng chùng xuá»ng, Phương Lam cẩn tháºn nhá» lại rá»i lắc Äầu.
Tại sao chứ? Tại sao cáºu chá» có cáºu cảm thấy sợ hãi, mà Phương Lam không có gì khác thưá»ng? Chiêm Äà i trầm ngâm.
Trương Äại Xuyên, Äiá»n Hữu Lương và cáºu có Äiá»m gì chung?
Há» trạc tuá»i nhau, Äá»u tầm Äôi mươi, Äá»u là nam giá»i.
Äiá»n Hữu Lương và Trương Äại Xuyên là sinh viên cùng trưá»ng.
Ngoại trừ những Äiá»u ká» trên thì còn có Äiá»m tương Äá»ng nà o nữa không?
Nhưng nếu Äá»i phương chá» muá»n ra tay vá»i nam thanh niên tầm 20 tuá»i, váºy tại sao trong hÆ¡n mưá»i nÄm qua, chá» có Äiá»n Hữu Lương và Trương Äại Xuyên bá» mất tÃch?
Cho dù không biết là loại yêu quái nà o Äã tá»i Äây, thì nó Äã khiến hai ngưá»i Äiá»n, Trương biến mất trên sân váºn Äá»ng nà y bằng cách nà o?
Và , quan trá»ng nhất là ⦠Chiêm Äà i nheo mắt, tiếp tục suy nghÄ©, tại sao vừa rá»i nguy hiá»m bá»§a vây lấy cáºu, nhưng cuá»i cùng cáºu vẫn an toà n thoát ra mà không há» bá» thương tá»n.
Cáºu nhìn lưá»t qua chá» ngá»i cá»§a Phương Lam.
Sá»± khác biá»t giữa cáºu và Äiá»n Hữu Lương, Trương Äại Xuyên là cáºu không ngá»i á» ghế nà y.
Suy cho cùng thì chá» ngá»i Äó có gì kỳ lạ? Tại sao Phương Lam ngá»i chá» Äó mà không há» có Äiá»u gì khác thưá»ng?
Chẳng lẽ phải là cáºu má»i ÄÆ°á»£c sao?
Chiêm Äà i im lặng chá»c lát, hai tay Äá» bên hông nắm chặt lại, sau Äó nói Phương Lam: âÄá» tôi nhìn thá» chá» ngá»i cá»§a cô má»t chút.â
Phương Lam không biết cáºu Äá»nh là m gì, nhưng vẫn ná»a tin ná»a ngá» tránh ra.
Chiêm Äà i tiến lên má»t bưá»c, Äứng trưá»c chá» ngá»i cá»§a Phương Lam, lại hÃt sâu má»t hÆ¡i rá»i má»i ngá»i xuá»ng.
Không có chuyá»n gì xảy ra.
Cáºu cúi Äầu, khẽ cưá»i bản thân Äã nghÄ© nhiá»u.
Song ngay khi muá»n Äứng lên, cáºu lại ngá»i thấy rõ mùi vá» mằn mặn thoảng qua.
Vá» mằn mòi nóng ẩm, xen lẫn niá»m vui thÃch mà chá» cần ngá»i nó là sẽ nhá» mãi không quên, như ký ức cuá»c Äá»i khắc sâu táºn xương tá»§y.
Mùi vá» cá»§a nưá»c biá»n.
Là mùi gió.
Từng là n gió biá»n mát rượi phả và o mặt khiến Chiêm Äà i tháºm chà không má» ná»i mắt, trái tim cáºu nhảy nhót không ngừng.
Sân váºn Äá»ng Hạ Môn ÄÆ°á»£c xây dá»±ng bên cạnh há» Vân Äang, nằm giữa trung tâm thà nh phá» Hạ Môn và cách bá» biá»n gần nhất 6 cây sá».
Bên ngoà i 6 cây sá» má»i là biá»n, nhưng sao cáºu lại cảm nháºn ÄÆ°á»£c hÆ¡i thá» cá»§a gió biá»n rõ rà ng như nà y?
Chiêm Äà i rùng mình.
âCô ngá»i thấy không? Mùi nưá»c biá»n ấy.â Cáºu khẽ nói vá»i Phương Lam.
Phương Lam ngẩn ngưá»i trưá»c câu há»i Äá»t ngá»t nà y mất má»t lúc má»i trả lá»i cáºu: âKhông, sao tá»± nhiên cáºu lại há»i Äiá»u Äó? PhÃa nam sân váºn Äá»ng Äá»i diá»n vá»i há» Vân Äang, cách bá» biá»n những và i cây sá».
Hiá»n cÅ©ng không phải mùa mưa bão, sao Äá»t nhiên cáºu lại ngá»i thấy mùi nưá»c biá»n?â
Chiêm Äà i lắc Äầu, vẻ mặt thoáng ngẩn ngÆ¡: âKhông chá» có mùi gió biá»n, tôi còn như nghe thấy tiếng sóng vá» bên tai, cứ hết Äợt nà y Äến Äợt khác.â
Gió biá»n mặn chát, sóng biá»n rì rà o, là m Chiêm Äà i chợt có ảo giác.
Cáºu Äang Äứng quay mặt vá» phÃa trên sân, má»t vòng tròn ÄÆ°á»ng chạy mà u Äá» bao quanh sân bóng mà u xanh lá cây giá»ng như con thuyá»n mà u Äá» khá»ng lá», vá»i boong thuyá»n mà u xanh lá cây.
Còn khán Äà i mà u trắng hình lượn sóng á» hai bên chẳng khác nà o cánh buá»m trắng tung bay trong gió.
Cáºu Äứng trên Äà i cao Äón gió, mà như Äang Äứng trên cá»t buá»m.
Cáºu lẩm bẩm: âChúng ta Äang á» trên thuyá»n à ?â
Phương Lam mù má» lắc Äầu: âCáºu nói linh tinh gì Äấy? Sao lại Äang á» trên thuyá»n? Chúng ta rõ rà ng là Äang á» trên khán Äà i xem ca nhạc mà .â
Cô cau mà y vặn lại Chiêm Äà i, nhưng dưá»ng như sá»±c nghÄ© Äến Äiá»u gì Äó, cô bèn Äứng bên cạnh cáºu và nhìn theo ánh mắt cá»§a cáºu.
Trung tâm sân váºn Äá»ng hình bầu dục há»t như má»t con thuyá»n khá»ng lá», boong thuyá»n mà u xanh lá cây, thân thuyá»n mà u Äá», khán Äà i hai bên như cánh buá»m trắng no gió.
Phương Lam tái mặt, vá»i nắm lấy cánh tay Chiêm Äà i, kéo cáºu ra: âÄi mau!â
Song cáºu lại cà ng lÆ¡ mÆ¡, Äá» Äẫn nói: âKhông, thuyá»n sắp chạy rá»i nhưng có ngưá»i vẫn chưa tá»i, tôi phải Äợi thêm lúc nữa.
Äây là thuyá»n cá»§a tôi, thuyá»n cá»§a má»t mình tôi, tôi phải á» trên con thuyá»n nà y.
Äây là mạng sá»ng cá»§a tôi, là món nợ cá»§a tôi.
Thuyá»n cá»§a tôi.â
Cáºu cà ng nói cà ng hÄng, cà ng vùng mạnh khá»i bà n tay cá»§a Phương Lam.
Sắc mặt Phương Lam xám ngoét, cô liá»u mạng lôi Chiêm Äà i ra khá»i chá» ngá»i, nhưng thấy cáºu vẫn ngá»i như bá» Äóng Äinh trên ghế.
Cô láºp tức cầm chai nưá»c khoáng lên, dá»c thẳng xuá»ng Äầu Chiêm Äà i.
Sau Äó, cô dá»u giá»ng dá» dà nh: âChiêm Äà i, cáºu nhìn lại xem, thấy rõ chưa? Rá»t cuá»c con thuyá»n nà y có phải cá»§a cáºu không?â
Chiêm Äà i ngoan ngoãn gáºt Äầu, lại nhìn bá»n phÃa má»t lần nữa theo lá»i cô nói, quả nhiên, ánh mắt cáºu dần dần tá»nh táo trá» lại.
âKhông phải.â.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện Hot Mới
Danh sách chương