Trên người vị phù thủy này vẽ rất nhiều hoa văn màu vàng, trên mặt là một con sư đầu rất sống động, ánh mắt bắn ra tinh quang bốn phía.   

Sau khi ngồi xuống, ông ta chậm rãi quét mắt nhìn hơn mười vị phù thủy đang ngồi ở đây, trầm giọng nói:   

- Draco, lần này hội nghị pháp sư là do ngươi khởi xướng. Bây giờ ngươi hãy nói ra lý do đi.   

- Vâng, thưa thầy tế đại nhân tôn kính.   

Một vị Đại pháp sư trong đám người chậm rãi đứng dậy, chỉ thấy dáng người ông ta gầy nhom, chính là vị Đại pháp sư đã gặp đám người Giang Khương hôm trước.   

Đại pháp sư Draco đứng lên, chậm rãi nhìn những đại pháp sư khác, sau đó nói:   

- Thưa thầy tế đại nhân tôn kính và các đại pháp sư khác, lần này chúng ta gặp phải phiền phức lớn rồi.   

- Phiền phức lớn?   

Các vị Đại pháp sư kêu lên, sau đó bắt đầu bàn tán với nhau. Thân là Đại pháp sư trong bộ lạc phù thủy, chưa từng thấy qua có Đại pháp sư nói có phiền toái lớn. Ít nhất là mấy chục năm qua chưa từng nghe.   

Thấy trong phòng bắt đầu huyên náo, vị thầy tế đại nhân cau mày, trầm giọng quát lên:   

- Im lặng, im lặng.   

Bị thầy tế đại nhân mắng to, trong phòng rốt cuộc yên tĩnh lại. Thầy tế đại nhân nhìn Đại pháp sư Draco, nói:   

- Draco, ngươi nói tiếp đi.   

- Vâng, thầy tế đại nhân.   

Đại pháp sư Draco nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nhìn các Đại pháp sư khác đang tò mò nhìn ông, chậm rãi nói:   

- Mọi người có lẽ không biết, hai ngày trước Thiên Y Viện của Hoa Hạ đã phái rất nhiều người đến vùng đất của chúng ta.   

Nghe Draco nói, thay vì là huyên náo giống như lúc trước, các đại pháp sư lại thì thầm bàn luận với nhau.   

- Draco, Thiên Y Viện của Hoa Hạ có thể mang đến phiền phức gì? Chẳng lẽ bộ lạc phù thủy của chúng ta lại sợ bọn họ sao?   

Một đại pháp sư lớn tiếng khinh thường:   

- Đừng nói chỉ là thuộc hạ, cho dù toàn bộ Thiên Y Viện đến, ở nơi này của chúng ta còn sợ bọn họ?   

Lúc này, có một vị Pháp sư tương đối hùng tráng lên tiếng giễu cợt:   

- Đúng vậy. Mấy năm qua, Thiên Y Viện vẫn co rút cổ ở cái đất Hoa Hạ, căn bản không dám rời khỏi đại lục Châu Á. Chẳng lẽ tùy tiện đến mấy người đã khiến cho Draco ông sợ đến như vậy?   

- Này Poragu, ngươi nói như vậy là có ý gì? Draco ta từ khi nào lại sợ hãi? Cho dù đám dơi thúi kia đến lúc trước, cũng là Draco ta xông lên đầu tiên, đuổi bọn chúng chạy mất dạng.   

Gương mặt đen gầy của Đại pháp sư Draco đỏ lên, đứng dậy hùng hổ quát vị Đại pháp sư hùng tráng kia:   

- Khi ta đánh chết đánh chết đám dơi thúi, ngươi đang ở đâu hả?   

Đại pháp sư Poragu nghe xong, nào cam chịu yếu thế, lập tức nhảy bật dậy, chỉ thẳng vào Đại pháp sư Draco, lớn tiếng kêu to:   

- Này, Draco ngươi nói như vậy là có ý gì? Lúc đó, nếu không phải ta đang làm khách ở bộ lạc Emira, đến phiên Draco ngươi chiến với mấy con dơi đó à? Chỉ là mấy con dơi thúi, tùy tiện dùng quang thuật là đánh cho bọn chúng tè ra quần.   

- Ngươi…   

Thấy hai vị Đại pháp sư chuẩn bị khẩu chiến với nhau, các Đại pháp sư bên cạnh đều sợ thiên hạ bất loạn, người nào cũng quát to lên. Bộ lạc của Poragu và Draco ở cạnh nhau, từ trước đến giờ va chạm không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần hai người va chạm với nhau, đều sẽ gây ra chuyện. Các đại pháp sư khác một năm khó có khi gặp nhau tất nhiên là vui vẻ xem náo nhiệt rồi.   

Mắt thấy Poragu và Draco sắp sửa xông vào nhau, sắc mặt thầy tế đại nhân càng trở nên khó coi, đứng dậy nện cây mộc trượng xuống nền gạch.   

Nghe tiếng mộc trượng của thầy tế đại nhân, tất cả mọi người chỉ cảm thấy mặt đất run lên. Một cổ uy áp khổng lồ khó có thể dùng lời để diễn tả từ chỗ thầy tế đại nhân đánh ra chung quanh.   

Bị thầy tế đại nhân trấn áp, Poragu và Draco không chút phòng bị liền biến sắc, đứng im tại chỗ bình tĩnh lại, sau đó hậm hực nhìn đối phương hừ một tiếng rồi mới trở về vị trí của mình.   

- Được rồi, Draco, nếu ngươi đã bảo tổ chức hội nghị Đại pháp sư, vậy hãy nói ra lý do đi. Nếu còn làm bậy nữa, ta sẽ tuyên bố kết thúc hội nghị.   

Thầy tế đại nhau cau mày, lạnh lùng nhìn Đại pháp sư, nói.   

- Vâng, thầy tế đại nhân.   

Bị thầy tế đại nhân trừng một cái, Đại pháp sư Draco liền cung kính đáp, sau đó lạnh lùng trừng mắt với Đại pháp sư Poragu một lần nữa, lúc này mới tiếp tục nói:   

- Bởi vì Thiên Y Viện tùy ý xâm phạm, hơn nữa ta cũng không nhận được thông báo của Tổ Linh điện, cho nên, thân là Đại pháp sư của địa phương, ta đã đến đó chất vấn.   

Nói đến đây, ánh mắt Đại pháp sư Draco lóe lên sự sợ hãi, nói:   

- Khi ta đến, đã xác nhận đối phương đúng là người của Thiên Y Viện. Dẫn đầu là một chàng trai chỉ mới hơn hai mươi.   

- Hơn hai mươi?   

Nhìn ánh mắt Đại pháp sư Draco lóe lên sự sợ hãi, Đại pháp sư Poragu thấp giọng cười lạnh:   

- Một tiểu tử hỉ mũi chưa sạch, lại khiến cho ngươi sợ đến như vậy?   

- Poragu.   

Thầy tế đại nhân lạnh lùng quát Đại pháp sư Poragu một cái, khiến cho Poragu co rúc cổ lại, lập tức im lặng.   

- Thân phận của chàng thanh niên kia không đơn giản. Căn cứ theo những gì mà thuộc hạ của hắn nói, tên của người đó là Giang Khương, là thành viên đứng cuối cùng của hội Viện ủy Thiên Y Viện.   

Thấy Poragu đã bị thầy tế đại nhân mắng cho, Đại pháp sư Draco tiếp tục nói tiếp:   

- Nhưng cái này cũng không coi vào đâu. Cho dù là thành viên chân chính của Hội viện ủy Thiên Y Viện đến, ta cũng sẽ không quá để ý.   

- Nhưng khi ta đang định cho hắn một bài học, hắn…   

Nói đến đây, Đại pháp sư Draco giống như nhớ lại tình huống lúc đó, cánh tay cầm mộc trượng lại nhẹ nhàng run lên:   

- Cái người tên Giang Khương đó đã ngưng tụ thần thú chi linh.   

- Thần thú chi linh?   

Đại pháp sư Drcao vừa nói ra, trong phòng lại bắt đầu ồn ào, ngay cả thầy tế đại nhân cũng không nhịn được mà thất thanh kêu lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện