Nhìn biểu hiện cổ quái của mọi người, Hồ Minh Vũ cười lạnh:   

- Thế nào? Các người còn không tin lời của tôi?   

Mấy vị y sĩ nhìn nhau, đều rất ăn ý lui về sau hai bước, lộ ra cái màn hình đằng sau.   

Nhìn biểu hiện và động tác của mọi người, Hồ Minh Vũ sững sờ một chút rồi nhìn lên tình huống trên màn hình.   

Nhìn một lúc, sắc mặt liền khó coi. Sau khi xem xong, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, xoay người bỏ đi.   

Nhìn bộ dạng của Hồ thiếu, mấy y sĩ cười khan hai tiếng, không nói gì nữa.   

- Chu thúc thúc, hôm nay cháu thấy trong viện phát một đoạn video, đang làm tuyên truyền gì sao?   

Tâm trạng không vui cả một buổi trưa, Hồ Minh Vũ nhớ đến đoạn video, không nhịn được đi tìm Chu Thế Dương.   

Tâm trạng của Chu Thế Dương rõ ràng cũng không được khá lắm. Nghe Hồ Minh Vũ nói, liền nhướng mày hỏi:   

- Video gì?   

- Thúc không biết sao?   

Hồ Minh Vũ sửng sốt, sau đó đem nội dung đoạn băng ra nói một lần.   

- Là vậy sao?   

Chu Thế Dương cau mày, sau đó hừ một tiếng:   

- Là Viện trưởng và Liêu Long Căn an bài.   

- Thế đoạn video đó là thật?   

Hồ Minh Vũ biến sắc:   

- Một mình Giang Khương thật có thể đối kháng với nhiều Huyết tộc như vậy sao?   

Thấy Hồ Minh Vũ nhắc đến, Chu Thế Dương lại càng không vui:   

- Tiểu tử này quá mức quỷ dị, thực lực lại tăng lên quá nhanh. Nhất định là có phương pháp đặc biệt. Nếu không, không thể nào tăng nhanh như vậy được.   

Nghe Chu Thế Dương nói, gương mặt Hồ Minh Vũ trong nháy mắt âm trầm xuống, biết được đoạn video đó là thật. Chẳng lẽ thực lực của Giang Khương đã đạt đến trình độ Thiên giai nhất phẩm sao? Không thể nào. Mặc dù không nguyện ý tin tưởng, nhưng đối với chuyện này, mặc dù Hồ Minh Vũ không muốn tin cũng phải tin.   

Y tính toán một chút, tu vi nội khí của y bất quá chỉ là Địa giai nhất phẩm. Vốn cũng được xem là đứng đầu trong thế hệ trẻ của Thiên Y Viện, nhưng bây giờ y mới biết, mình cách Giang Khương càng lúc càng xa.   

- Tôi không cam lòng, không cam lòng.   

Hồ Minh Vũ nắm chặc quả đấm.   

Có đoạn video đó, Thiên Y Viện đã nhấc lên một cơn sóng không nhỏ. Bên ngoài Thiên Y Viện cũng như vậy.   

Giang Nguyệt Minh hiếm khi ngồi ở ghế salon mà không uống rượu chát, chỉ uống trà.   

- Tiểu Minh, gần đây con hơi quá rồi, nên thu liễm lại một chút đi.   

Một người đàn ông trung niên khí độ trầm ổn, mặt mũi anh tuấn ngồi đối diện Giang Nguyệt Minh, khẽ cau mày nói.   

- Ba, con đã rất thu liễm rồi. Ba có thấy không, có rất nhiều chuyện con không hề nhúng tay vào, vẫn chờ ba đến đây.   

Giang Nguyệt Minh nói:   

- Ba, tổ sư gia cũng đã giao những việc này cho con xử lý, và con cũng cố ý mời ba đến đây, nào có chuyện làm hơi quá chứ?   

- Tuyệt Y Đường chúng ta mấy năm qua đã lòi ra không ít chỗ hở, bây giờ nên khiêm tốn lại. Con nhìn xem, bây giờ mới trải qua bao lâu? Mới hai ba năm thôi. Chỉ thiếu chút nữa là không khai chiến với Thiên Y Viện.   

Người đàn ông trung niên cau mày, gương mặt phương chính lộ ra vẻ giận dữ, trầm giọng nói.   

Giang Nguyệt Minh đặt tách trà xuống, gương mặt tuấn mỹ hiện lên vẻ bất đắc dĩ, nói;   

- Ba, ba không biết đâu. Gần đây Thiên Y Viện đã lấy lại được Tế Thế Đỉnh, chỉ còn thiếu cái nắp, nhưng bọn họ vẫn luyện chế được đan dược siêu phẩm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, thực lực của Thiên Y Viện sẽ tăng vọt. Nếu bây giờ không ra, sau này chúng ta sẽ rất khó có cơ hội.   

Người đàn ông trung niên đang định lên tiếng, chợt có người nhẹ nhàng gõ cửa một cái.   

- Vào đi.   

Giang Nguyệt Minh nói.   

Một người bước vào, nhìn thấy bên trong ngồi hai người, liền cung kính nói:   

- Lão gia, Thiếu gia, bên phía Thiên Y Viện có tin tức mới.   

- Tin tức mới?   

Giang Nguyệt Minh chấn động. Lúc này mà báo cáo, hẳn phải là tin tức lớn.   

- Chúng tôi vừa mới nhận được một đoạn video và một số tin tức.   

- Mau phát đi.   

Giang Nguyệt Minh vội vàng nói.   

- Vâng.   

Người kia vội vàng dùng remote nhấn hai cái về máy phát, sau đó trên màn hình rất nhanh xuất hiện một đoạn video, là đoạn băng tuyên truyền của Thiên Y Viện.   

Nhìn biểu hiện của Giang Nguyệt Minh, người đàn ông trung niên chỉ có thể thở dài, sau đó nhìn lên màn hình.   

Hai người xem qua một chút, sắc mặt dần dần nghiêm túc lại, đặc biệt là Giang Nguyệt Minh, hai hàng lông mày cau chặt. Đợi sau khi xem xong đoạn băng, liền quay sang thuộc hạ, hỏi:   

- Đoạn băng này là thật?   

- Là thật. Chúng ta đã xác nhận qua. Thiên Y Viện quả thật đã bắt được nghị viên Trưởng lão hội, Hầu tước Robert của Huyết tộc, cộng với Bá tước Buffet, Bá tước Eva, Bá tước Johnson và Bá tước Lý Lâm phụ trách Châu Á.   

- Đồng thời, chúng tôi cũng đã xác nhận, ở ngoại ô Kim Lăng hôm qua cũng đã xảy ra một cuộc chiến. Ngoại viện Thiên y điều động ba chiếc trực thăng, hoàn toàn phù hợp với tin tức tình báo.   

Người kia cung kính báo cáo.   

- Huyết tộc? Tại sao bọn họ lại mạo hiểm đến Kim Lăng chứ? Hơn nữa còn là Huyết tộc cao cấp?   

Người đàn ông trung niên cũng cảm thấy ngạc nhiên, nghiêm giọng hỏi.   

Nghe người đàn ông trung niên hỏi, người kia vội vàng trả lời:   

- Căn cứ theo tin tức, những Huyết tộc này là vì y sĩ Giang Khương, đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh. Bọn họ bắt cóc con nuôi của Giang Khương, sau đó dụ Giang Khương đuổi theo, định giết hắn ngoài ngoại ô, nhưng lại bị Giang Khương giết chết không ít Tử tước. Đồng thời Bá tước Robert lại bị chém đứt một cánh tay. Những Bá tước khác đều bị thương. Cuối cùng Thiên Y Viện đã chạy đến bắt hết toàn bộ.   

- Giang Khương?   

Người đàn ông trung niên cau mày, nói:   

- Giang Khương chính là đỉnh chủ mới của Tế Thế Đỉnh? Đám Huyết tộc kia mạo hiểm lớn như vậy để làm gì? Cho dù hắn là đỉnh chủ, cũng không đáng giống trông khua chiêng như thế.   

- Lão gia, Huyết tộc dường như thèm thuồng Giang Khương đã lâu. Lần trước, khi còn ở Akan, Bá tước Phoenix cũng đã chạy đến đó tìm Giang Khương, nhưng lại bị Giang Khương giết ngược lại. Lần này cũng cùng một nguyên nhân, dường như là có liên quan đến cơ thể của Giang Khương. Căn cứ theo tin tình báo, rất có thể máu của Giang Khương có tác dụng cực lớn đối với Huyết tộc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện