Mặc dù nói giá đều là một vạn năm, nhưng là có một số nơi cũng đã hai vạn, hơn nữa quan trọng nhất chính là hiện tại trên cơ bản là một phòng một giá.
Một căn hộ trong chung cư, trên cơ bản giá cả sao có thể ít hơn một vạn.
Các loại hướng tốt, cách cục tốt đều rất đấu!
Mà Trần Thương mới đi làm bao lâu?
Chuyển lên chính thức mới được mấy ngày.
Trong nhà lại là nông dân, làm gì có nhiều tiền như vậy?
Nghĩ tới đây, Tân Duyệt không muốn cho Trần Thương quá nhiều áp lực cùng gánh vác.
Nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhiên Tân Duyệt linh cơ khẽ động:
- Trần Thương, tôi nghe mẹ của tôi nói, năm nay. thành phố An Dương có thể sẽ hạ giá một chút Hơn nữa hiện tại là tháng mười, giá phòng đang cao, hiện tại cũng không phải lúc nên mua nhà.
- Cái gọi là kim chín ngân mười, chính là nói trong hai tháng này giá cả nhà ở vô cùng bạo tạc, hơn nữa sắp qua tết, năm trước năm sau lại là giá khác, đợi đến tháng năm, tháng sáu năm sau, chúng ta lại cân nhắc? Đến lúc đó giá của cũng có thể tiện nghĩ không ít!
Nói thật Tân Duyệt cũng là vì Trân Thương mà.
suy nghĩ, dù sao đều là giai cấp làm công ăn lương, mua nhà đều là chuyện khó khăn, hơn nữa về sau còn phải phấn đấu thật nhiều năm nữa, nào có dễ dàng như vậy.
Mỗi ngày Trần Thương làm nhiều ca phẫu thuật như vậy, đã cực kỳ khổ cực, Tần Duyệt cũng không. đành lòng nhìn anh mệt mỏi như vậy.
Chờ sang năm, chính mình nếu như cùng... Trần Thương... Cái kia.
Nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ của Tần Duyệt bỗng đỏ lên.
Đến lúc đó mua nhà mình sẽ về đòi tiền lão Tần!
Lễ thẳng khí hùng một chút
Hơn nữa, tự mình cũng có thể tích lũy ít tiền, đến lúc đó mua phòng một lần là xong.
Không cần một mình Trần Thương mệt mỏi như vậy.
Trần Thương sững sờ, nhìn Tần Duyệt, có chút hăng hái cười nói:
- Thật à?
Tân Duyệt gật đầu:
- Đương nhiên!
Trần Thương sao lại không biết Tân Duyệt đang nghĩ gì, nhìn cái cô gái đơn thuần, đần độn này, quan hệ còn chưa có xác định nhưng đã hướng cùi chỏ ra ngoài.
Không nhịn được một trận ấm lòng.
Hai người mặc dù chưa xác định quan hệ, nhưng, ở trong lòng Tân Duyệt, tay đều đã nắm, thì chính mình đã là người của Trần Thương.
Không phải Tân Duyệt cổ hủ, mà là đối với một phần tình cảm này cô vô cùng tán đồng.
Cô không phải là chưa từng được ai cầm tay, chỉ là... Đây là lần đầu tiên động tâm như thế
Hiện tại, Tân Duyệt toàn tâm toàn ý chỉ muốn vì Trần Thương mà suy nghĩ, thậm chí muốn vì ngôi nhà nhỏ trong tương lai của bọn họ mà suy nghĩ.
Suy nghĩ đến việc làm sao để có thể đem lão Tần xử lý cho sạch sẽ...
Cuối cùng có thể cấp cho Trần Thương một bộ. phòng ở.
Nhưng hiển nhiên không thực tết
Tần Duyệt nghĩ đến Trần Thương là người sĩ diện, mạnh hơn người như thế, chắc chắn sẽ không muốn tiền của bố mẹ mình.
Cứ như vậy, chỉ có thể dựa vào chính mình cùng Trần Thương, hai người cùng tích lũy tiền mua phòng.
Thế nhưng... Như vậy thì không thể vung tay quá trán ăn lẩu và trà sữa.
Mặc dù cực kỳ ưa thích.
Nhưng, so với những thứ này, có một căn nhà nhỏ. thuộc về hai người bọn họ, một ngôi nhà ấm áp ấp không lớn lắm thuộc về hai người họ chính là ước muốn lớn nhất của Tần Duyệt.
Là con gái thì đều ưa thích ảo tưởng, ưa thích mơ ước về tình yêu, về tương lai, về gia đình.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tần Duyệt càng ngày càng không, muốn về nhà ở cùng hai người lão Tần lão Ký.
Đó là nhà của bọn họ!
Tần Duyệt quyết định, bắt đầu từ ngày mai, ăn xong bữa lẩu này, uống xong bữa trà sữa này sẽ bắt đầu tích lũy tiền.
Một căn hộ trong chung cư, trên cơ bản giá cả sao có thể ít hơn một vạn.
Các loại hướng tốt, cách cục tốt đều rất đấu!
Mà Trần Thương mới đi làm bao lâu?
Chuyển lên chính thức mới được mấy ngày.
Trong nhà lại là nông dân, làm gì có nhiều tiền như vậy?
Nghĩ tới đây, Tân Duyệt không muốn cho Trần Thương quá nhiều áp lực cùng gánh vác.
Nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhiên Tân Duyệt linh cơ khẽ động:
- Trần Thương, tôi nghe mẹ của tôi nói, năm nay. thành phố An Dương có thể sẽ hạ giá một chút Hơn nữa hiện tại là tháng mười, giá phòng đang cao, hiện tại cũng không phải lúc nên mua nhà.
- Cái gọi là kim chín ngân mười, chính là nói trong hai tháng này giá cả nhà ở vô cùng bạo tạc, hơn nữa sắp qua tết, năm trước năm sau lại là giá khác, đợi đến tháng năm, tháng sáu năm sau, chúng ta lại cân nhắc? Đến lúc đó giá của cũng có thể tiện nghĩ không ít!
Nói thật Tân Duyệt cũng là vì Trân Thương mà.
suy nghĩ, dù sao đều là giai cấp làm công ăn lương, mua nhà đều là chuyện khó khăn, hơn nữa về sau còn phải phấn đấu thật nhiều năm nữa, nào có dễ dàng như vậy.
Mỗi ngày Trần Thương làm nhiều ca phẫu thuật như vậy, đã cực kỳ khổ cực, Tần Duyệt cũng không. đành lòng nhìn anh mệt mỏi như vậy.
Chờ sang năm, chính mình nếu như cùng... Trần Thương... Cái kia.
Nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ của Tần Duyệt bỗng đỏ lên.
Đến lúc đó mua nhà mình sẽ về đòi tiền lão Tần!
Lễ thẳng khí hùng một chút
Hơn nữa, tự mình cũng có thể tích lũy ít tiền, đến lúc đó mua phòng một lần là xong.
Không cần một mình Trần Thương mệt mỏi như vậy.
Trần Thương sững sờ, nhìn Tần Duyệt, có chút hăng hái cười nói:
- Thật à?
Tân Duyệt gật đầu:
- Đương nhiên!
Trần Thương sao lại không biết Tân Duyệt đang nghĩ gì, nhìn cái cô gái đơn thuần, đần độn này, quan hệ còn chưa có xác định nhưng đã hướng cùi chỏ ra ngoài.
Không nhịn được một trận ấm lòng.
Hai người mặc dù chưa xác định quan hệ, nhưng, ở trong lòng Tân Duyệt, tay đều đã nắm, thì chính mình đã là người của Trần Thương.
Không phải Tân Duyệt cổ hủ, mà là đối với một phần tình cảm này cô vô cùng tán đồng.
Cô không phải là chưa từng được ai cầm tay, chỉ là... Đây là lần đầu tiên động tâm như thế
Hiện tại, Tân Duyệt toàn tâm toàn ý chỉ muốn vì Trần Thương mà suy nghĩ, thậm chí muốn vì ngôi nhà nhỏ trong tương lai của bọn họ mà suy nghĩ.
Suy nghĩ đến việc làm sao để có thể đem lão Tần xử lý cho sạch sẽ...
Cuối cùng có thể cấp cho Trần Thương một bộ. phòng ở.
Nhưng hiển nhiên không thực tết
Tần Duyệt nghĩ đến Trần Thương là người sĩ diện, mạnh hơn người như thế, chắc chắn sẽ không muốn tiền của bố mẹ mình.
Cứ như vậy, chỉ có thể dựa vào chính mình cùng Trần Thương, hai người cùng tích lũy tiền mua phòng.
Thế nhưng... Như vậy thì không thể vung tay quá trán ăn lẩu và trà sữa.
Mặc dù cực kỳ ưa thích.
Nhưng, so với những thứ này, có một căn nhà nhỏ. thuộc về hai người bọn họ, một ngôi nhà ấm áp ấp không lớn lắm thuộc về hai người họ chính là ước muốn lớn nhất của Tần Duyệt.
Là con gái thì đều ưa thích ảo tưởng, ưa thích mơ ước về tình yêu, về tương lai, về gia đình.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tần Duyệt càng ngày càng không, muốn về nhà ở cùng hai người lão Tần lão Ký.
Đó là nhà của bọn họ!
Tần Duyệt quyết định, bắt đầu từ ngày mai, ăn xong bữa lẩu này, uống xong bữa trà sữa này sẽ bắt đầu tích lũy tiền.
Danh sách chương