Thời gian phẳng phất như dừng lại.

Mà Trần Thương tựa hồ cũng quên đi thời gian tồn tại.

Chỉ là một bên lại một lần không ngừng lặp lại!

[ Thẻ Đặc Huấn] là đồ tốt, đáng tiếc lúc trước mình trẻ người non dạ không biết trân quý, tăng phẫu thuật ruột thừa lên đến cấp hoàn mỹ.

Mà bây giờ Trần Thương không còn nhận được phần thưởng là [Thẻ Đặc Huấn] nữa.

Bây giờ, vất vả lầm nhiệm vụ mỗi ngày mới tặng cơ hội đặc huấn, Trần Thương sao có thể không nắm chắc cơ hội này.

Hôm nay [đặc huấn nâng cao] càng làm cho hai mắt Trần Thương tỏa sáng.

Anh không biết lúc nào mới có cơ hội được đặc huấn nâng cao lần nữa, loại này vừa có thể huấn luyện, còn có thể nhìn thấy cơ sinh trưởng

Không biết qua bao lâu!

Trần Thương rốt cục cười lên ha hả.

Lần này, cơ hội đặc huấn nâng cao thực sự là quá hiếm có, đối với mình đề cao cũng quá rõ ràng.

Trần Thương đã hiểu rõ phương pháp khâu Tang.

Phương pháp cũng bị anh nghiên cứu ra.

Hài lòng rời khỏi không gian hệ thống, Trần Thương bỗng nhiên nghe thấy thanh âm hệ thống nhắc nhở.

[ Đinh! Chúc mừng anh, thuật khâu cơ đã tăng lên đến: Hoàn mỹ! ]

Trần Thương sớm có đoán trước, trong quá trình học, anh đã dung hội quán thông tất cả phương pháp, không chỉ nhằm vào các phương pháp khâu tiến hành quy nạp tổng kết, mà còn tìm được ưu điểm khuyết điểm của chúng, bao quát cả phương pháp khâu Tang, mấy chục loại phương pháp khâu, anh đều hiểu rõ!

Giờ khắc này, một chút buồn ngủ Trần Thương cũng không có,

Đứng dậy bật máy tính lên, suy nghĩ nửa ngày, trực tiếp bắt đầu viết Chương thứ nhất trong bài luận văn kinh điển của mình!

« Thông qua phân tích ưu và khuyết điểm của phương pháp khâu Tang, chọn phương hướng khâu Tang là xu thế phát triển »

Đây chỉ là một trang tổng thuật đơn giản, bên trong Trần Thương viết một chút đồ vật mới, rất ít, rất có hạn, nhưng rất có tác dụng khiến hai mắt người khác tỏa sáng.

Trước mắt với trình độ của mình cũng sẽ hấp dẫn các lãnh đạo chú ý!

Hiện tại, trong đầu Trần Thương có rất nhiều đồ vật, nhưng cơm phải ăn từng miếng, không thể một lần là hết, nếu như bây giờ mình đột nhiên viết ra một bài luận văn thiên kinh thiên địa, khẳng định sẽ gặp rất nhiều phiền phức.

Vì lẽ đó, Trần Thương quyết định trước dùng một Chương tổng thuật này thử một chút.

Nếu được chấp nhận, Trần Thương sẽ móc thêm từng chút đồ vật mới ra!

Anh tin tưởng, một Chương luận văn này, nếu như giáo sư Thang nhìn thấy nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.

Trần Thương viết cũng khá nhanh, bỏ ra hơn ba giờ, rốt cục xong bản tháo!

Viết một mạch hơn bốn ngàn chữ, cường điệu tiến hành phân tích chiều sâu cùng tìm tòi nghiên cứu đối với phương pháp khâu Tang, cũng như phương hướng phát triển tương lai của phương pháp khâu Tang.

Đến lúc kí tên cuối cùng, Trần Thương viết tên Tân Duyệt ở tác giả thứ nhất, mà chính mình thì là tác giả thông tin!

(Gân đầu ba não: #3)

Mắt thấy sắp tới ngày Quốc Khánh rồi!

Nhưng làm trong khoa cấp cứu thì sẽ không có khả năng được hưởng thụ ngày nghỉ này, phải đảm bảo nhân số trực ban, sau khi sắp xếp hàng một hàng hai, Trần Thương được sắp xếp vào hàng một hai ngày, hàng hai hai ngày.

Nếu được xếp vào hàng một thì sẽ phải đi làm bình thường, còn hàng hai thì có thể ở nhà nghỉ ngơi, nhưng chỉ cần bệnh viện gọi tới là phải có mặt ngay.

Hôm nay, sau khi đi vào bệnh viện, Trần Thương nhận được nhắc nhở nhiệm vụ.

(Đinh! Nhiệm vụ hãng ngày: Hoàn thành kiểm tra mười người bệnh, làm xong được ban thưởng: Kinh nghiệm lâm sàng + 30, nhân dân tệ + 30.]

Sau khi nhìn thấy nhiệm vụ, Trần Thương chợt nhận ra, chuỗi ngày tốt lành đã đến lúc kết thúc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện