Khi Trần Thương trở lại phòng bệnh, người bệnh đã không còn co giật, xem ra loại co giật này chỉ là đột phát.

Mạnh Hi tiếp nhận kẹp bệnh lịch Trần Thương đưa tới, tiện tay lật ra xem kết quả báo cáo phiếu xét nghiệm cùng hình ảnh.

Sau đó xoay người, nói với người bệnh: "Ta cần kiểm tra một chút, ngươi nằm ngửa, duỗi thẳng xương hông và xương đầu gối."

Mạnh Hi tay trái cầm trên mắt cá chân, tiện tay móc một cái bút từ trong túi ra, dùng đầu nhọn di chuyển từ rìa ngoài gót chân hướng về phía trước, nhanh chóng quơ nhẹ đến phần ngón út, lại chuyển hướng đến vị trí bên cạnh ngón cái.

Chỉ thấy ngón cái người bệnh đọc gập, bốn ngón còn lại thì tách ra thành hình quạt

Trần Thương sững sờ, dương tính với chứng Babinski?!

Khóe miệng Mạnh Hi có chút giương lên, mặc dù còn chưa có chẩn đoán chính xác, nhưng trong lòng đã chắc chắn bảy tám phần.

Người bệnh giống như có chút thấp thỏm: “Bác sĩ... Ta bị làm sao vậy? Tại sao đang bình thường mà tay chân ta bắt đầu co rúm lại vậy?"

Mạnh Hi trấn an nói: "Không có việc gì, đừng lo lắng, chúng ta chờ Cát bác sĩ cầm phiếu xét nghiệm đến đã”

Hiện tại, thật ra Mạnh Hi đã có thể cho ra kết luận, nhưng để cho an toàn, vẫn phải chờ phiếu xét nghiệm đến.

Một đám nghiên cứu sinh và quy bồi sinh mặc áo trắng cầm bản bút ký vẻ mặt lo lắng đi tới phòng bệnh, cũng muốn xem thử bệnh tim gì mà có thể gây ra co giật?

Sau khi đi vào, cả đám đàng hoàng đứng sát bên tường, nhường ra lối đi nhỏ hai bên giường, dù sao trong lòng bọn họ nắm chắc, nếu tình huống người bệnh có xảy ra vấn đề đột xuất thì mình cũng không thể giúp được một tay, hai bên giường bệnh là một lối đi nhỏ, chuẩn bị cho đại lão.

Bọn hẳn ở một bên an tĩnh nhìn đại lão tú thao. tác là được!

Không bao lâu sau, Cát Hoài cầm một chuỗi phiếu xét nghiệm đi vào, còn chưa kịp xé mở.

“Mạnh chủ nhiệm, ngươi xem, đây là phiếu xét nghiệm.”

Mạnh Hi tiếp nhận phiếu xét nghiệm, xoát xoát xoát lật ra một lần, buông lỏng xuống, quả là thế.

Mạnh Hi hỏi Cát Hoài: "Hai ngày này dùng thuốc gì?"

Cát Hoài hơi sững sờ: "Hiện tại dùng chủ yếu là thuốc bào chế từ cây Dương Địa Hoàng, còn có thuốc lợi niệu, phòng ngừa suy tim là chủ yếu.”

Nghe thấy vậy, Mạnh Hi lập tức nhíu mày, quay đầu hỏi: "Sau khi người bệnh nhập viện, ngươi cân nhắc phương án chữa trị như thế nào?"

Trong phòng, sau khi nghe thấy Mạnh Hi đặt câu hỏi, bầu không khí lập tức nghiêm túc lên!

Cát Hoài bị Mạnh Hi hỏi lập tức á khẩu không trả lời được: "Biểu đồ nhịp tim của người bệnh biểu hiện ST gãy kéo dài, T đợt thấp phẳng, mà biểu đồ siêu thanh nhịp tim có thể rõ ràng nhìn thấy khoang tâm thất mở rộng, liên thất tăng dầy, đập đều, nhịp nhàng, nhịp đập, rung động giảm xuống, cộng thêm hai nếp gấp đóng kín không được đầy đủ, màng tim tích dịch rõ ràng, vì vậy ta cân nhắc chữa trị tim là chủ yếu, dù sao lúc ấy... Còn chưa có kết quả xét nghiệm."

Mạnh Hi không đợi Cát Hoài giải thích, trực tiếp nói: "Hiện tại đã có kết quả, ngươi xem một chút đi, ngươi cân nhắc là xảy ra chuyện gì?"

Cát Hoài mặt đỏ lên, trên đường tới đã thấy rõ ràng sao có thể không rõ: "Đây là do lượng Canxi và Magiê trong máu thấp, ảnh hưởng tới cơ tim bị kích thích - co vào, canxi thấp ảnh hưởng đến đặc tính sinh lý của tế bảo cơ tim, gây ra nhịp tim thất thường."

"Người bệnh kéo dài canxi trong máu thấp, đây là nguyên nhân chính gây nên tứ chỉ cảm giác không bình thường hoặc là cơ bắp eo giật, thậm chí tay chân co giật."

Nghiên cứu sinh xung quanh nháy mắt bừng tỉnh đại ngô.

Thì ra là thế!

Mạnh Hi không đưa ra bất kỳ đánh giá gì, quay đầu nhìn Trần Thương: "Lượng Canxi trong máu bình thường là bao nhiêu? Cụ thể có làm được cái gì

Trần Thương sững sờ, ngươi lại bức ta trang bức....

Ta thừa hưởng chỉ tiêu sinh lý sinh hóa từ Phòng Dung Lâm lão tiên sinh, trên người ta còn có hai năng cấp hoàn mỹ!

Trần Thương cơ hồ không cần suy nghĩ, thốt ra Người trưởng thành bình thường lượng canxi trong máu là 2.25~ 2.75 mmol/L, canxi có chức năng quan trọng đối với cơ thể người, đầu tiên là thành phần quan trọng tạo thành xương cốt cùng hàm răng. Tiếp theo là duy trì thần kinh, cơ bắp, chức năng cơ tim hoạt động bình thường, cuối cùng là tham gia làm đông máu."

Mạnh Hi lập tức ghé mắt, nhìn Trần Thương vẻ. mặt bình tĩnh, hơi kinh ngạc.

Nghiên cứu sinh xung quanh thì vẻ mặt không thể tưởng tượng, vị đại lão này có phải là sớm tập luyện qua rồi không?!

Nhất định là vậy!

Hôm nay, từ khi bắt đầu giao ban ngươi đã trang bức ba lần.

Quá tam ba bận... Ngươi không thấy như vậy có. chút quá phận sao?

Ngươi làm như vậy lộ ra nghiên cứu sinh chúng ta đều là ngu xuẩn...

Ngươi tuyệt đối là đọc qua tư liệu, nếu không thì cũng đã sớm tập luyện qua, hôm nay tuyệt đối là diễn kịch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện