Cửa ra vào bên tay phải cấp cứu, trên tường dán giấy thông báo, bình thường lượng người đi qua đây. cũng tương đối nhiều, mọi người có chuyện hay không có chuyện gì thì khi đi ngang qua cũng sẽ liếc nhìn.

Lúc này, bởi vì cũng không nhiều người đi làm, Trần Thương đưa tới, trên đó viết.

"Xét thấy đồng chí Trần Thương tại ngày 25 tháng 8 năm 2019, trong lúc trực ca đêm tự ý rời vị trí,... Tạo thành tổn thất danh dự cho khoa cấp cứu cũng như bệnh viện ta, nhằm xây dựng đạo đức nghề nghiệp cho bác sĩ, kỷ luật lao động nghiêm khắc, đối với việc đồng chí Trần Thương không phục tùng tổ chức an bài, không chú ý trong lúc làm việc, không chấp hành kỷ luật của tổ chức, căn cứ quy định thứ số 18 của bệnh viện, thông báo phê bình cảnh cáo đối với Trần Thương, khấu trừ toàn bộ trợ cấp tiền thưởng chuyên cần và công trạng tháng 8, lấy đó để cảnh cáo!"

"Hi vọng công nhân viên chức toàn bệnh viện lấy đó làm gương, tự giác tuân thủ kỷ luật lao động, giữ gìn đạo đức nghề nghiệp cùng tác phong làm việc tốt đẹp."

Sau khi Trần Thương xem xong, chẳng những không tức giận, ngược lại bị chọc Tống Cường cười!

Nếu như ngươi không nói ta nghỉ làm, có lẽ viện trưởng bọn hắn còn không nhớ có phải là quên ban thưởng gì cho tiểu Trần ta hay không, dù sao ta đã cứu được Phòng Dung Lâm lão viện trưởng.

Hiện tại ngươi quang minh chính đại nói ta nghỉ làm, đây không phải đang nhắc nhở bọn người Viện trưởng Tần sao?

Tối hôm qua, Trần Thương tự ý rời vị trí đi làm gì?

Sau khi Trần Thương xem xong, tùy ý cười một tiếng, trở lại văn phòng, ngồi sát bên Tân Duyệt.

Tân Duyệt hít hít cái mũi: "Thúi chết đi được"

Trần Thương cười nói: "Tối hôm qua, khi ngươi tới Viên Phàm có ở đây hay không?"

Tân Duyệt ngoài miệng nói thối, nhưng nhỏ giọng nói bên tai Trần Thương: "Tiểu Lâm nói với ta, tối hôm qua khi Tống Cường tới, lúc đó Viên Phàm cũng có ở đây..."

Sau khi Trần Thương nghe xong, đã hiểu xảy ra chuyện gì.

May mà tối hôm qua Tần Duyệt tới, nếu thật để Viên Phàm thay ca, không chừng có thể gây ra nhân mạng, nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được trêu tức nhìn Viên Phàm.

Ban đầu Viên Phàm còn có chút lo sợ bất an, dù sao ai làm chuyện xấu trong lòng đều có quỷ...

Viên Phàm nhìn thấy Trần Thương nhìn mình chằm chăm, chột dạ, an ủi: "Trần Thương, ngươi đừng lo lắng, lát nữa đi lên giải thích với chủ nhiệm Tống một chút, sẽ không có chuyện gì đâu, bị trừ chút tiền thưởng cũng không đáng kể, đừng ảnh hưởng đến việc bị ghi vào hồ bất lợi! Dù sao bây giờ ngươi đi làm phi đao, cũng không thiếu chút tiền thưởng này."

Vương Dũng nghe xong không vui: "Mẹ nó, họ Tống kia nói chụp là chụp! Lại nói, cài gì mà không thiếu chút tiền kia, chúng ta cực khổ tăng giờ làm việc làm bao. nhiêu ca phẫu thuật, làm bao nhiêu công việc, quản bao nhiêu bệnh nhân, một câu hủy bỏ là hủy bỏ!"

Trần Bỉnh Sinh mặt đen đi đến: "Tống Cường này cũng quá đề cao bản thân đi? Vấn đề nhỏ như thế mà chuyện bé xé ra to, còn có chút khí độ nào của một khoa trưởng khoa y vụ hay không, tiểu Trần ngươi đừng lo lắng, ta sẽ đi nói chuyện giúp ngươi!"

Nói xong, Trần Bỉnh Sinh không nhiều lời muốn đứng dậy đi khoa y vụ, Trần Thương vội vàng kéo lại.

"Được rồi, không có chuyện gì."

Trần Bỉnh Sinh nhíu mày: "Làm sao lại không có chuyện gì, ngươi vừa mới thăng chức đã bị làm khó như vậy, sau này sẽ bị mọi người chỉ trích! Ngươi phải làm nằm viện y suốt đời a? I"

Không biết vì sao, khi Viên Phàm nghe thấy câu nói này, cảm giác tâm tình vui vẻ hơn rất nhiều, không phải ngươi ngưu bức sao? Ngươi tiếp tục đi!

Trần Thương nói: "Đại ca, hôm nay là thứ tư, các lãnh đạo đều đi họp viện hội, bây giờ ngươi đi lên cũng không có ail"

Trương Bính sinh trầm mặc, nói với Trần Thương: "Ngươi đi ra đây một chút."

Dẫn theo Trần Thương đến phòng trực ban, Trần Bỉnh Sinh hỏi: "Sao ngươi lại chọc Tống Cường này vậy? "Tống Cường dù gì cũng là một chủ nhiệm, không đến mức bởi vì chút chuyện này nhằm vào một tiểu bác sĩ như ngươi mới đúng?”

Trần Thương cười nói: "Tối hôm qua có người..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện