"Tôi cũng không biết." Ngô Vũ Thanh lắc đầu, "Có rất ít thông tin về Lạc Khinh Vân. Tôi chỉ biết anh ta là một người dung hợp cực kỳ mạnh, mức độ nguy hiểm còn cao hơn Đội trưởng Cao của chúng ta. Nhưng năng lực cụ thể của anh ta là gì... Chúng ta không ai biết cả. Về phần đôi găng tay... Có người nói tay anh ta bị sinh vật dị biến cắn, vết sẹo rất gớm ghiếc, có người còn nói tay anh ta bị ngọn lửa đen của sinh vật Kepler đốt cháy, đeo găng tay để tránh nhiễm trùng."

"Nhưng nếu anh ta đeo một đôi găng tay như vậy, nhất định sẽ có người hỏi... Chẳng lẽ anh ta chưa bao giờ trả lời sao?" Giang Xuân Lôi hỏi.

Ngô Vũ Thanh nheo mắt, "Anh ta không đeo đôi găng tay đó ngay sau khi trở thành một người dung hợp... Mà là sau khi anh ta phá hủy toàn bộ Khu sinh thái sơ cấp."

Tất cả người dung hợp đều phải trải qua quá trình thích nghi với gen Kepler, khả năng thích ứng càng tăng, năng lực sẽ ngày càng mạnh, đồng thời cũng sẽ ngày càng tiến gần đến giới hạn.

Nói chung, đôi găng tay kia không tượng trưng cho đau đớn mà là tượng trưng cho việc năng lượng mất kiểm soát.

Trước khi Đàm Mặc rời khỏi căn tin, hắn đã để khay đồ ăn vào máy rửa bát.

Lại đến thời điểm phát tin tức nội bộ hệ thống của Tháp Xám, Đàm Mặc không có hứng thú với những thứ này, tổng cộng tin tức chỉ nói về ba chuyện: Lãnh đạo Tháp Xám bận rộn, con người được Tháp Xám bảo vệ sống hạnh phúc, sinh vật Kepler độc ác tàn nhẫn.

Nhưng tin tức nội bộ ngày hôm nay vậy mà lại đạt được hiệu quả như một bộ phim kinh dị.

[Tin tức quan trọng hôm nay: Một cô gái vô tri đã nuôi dưỡng sinh vật Kepler, cuối cùng dẫn đến thảm kịch. Tháp Xám đã ra lệnh cho Trung tâm An ninh Thành phố Bắc Thần xác định nguồn phát sinh của sinh vật Kepler trong vòng 72 giờ.]

Đàm Mặc xoa cằm, nuôi sinh vật Kepler làm thú cưng, e rằng đây không phải là "vô tri", mà là ngu dốt.

Trên màn hình ba chiều, các thành viên của đội hiện trường được trang bị đầy đủ vũ khí đột nhập vào phòng cô gái, nơi đó giống như một khu rừng mưa nhiệt đới nhỏ, An Tức Đằng trải dài duyên dáng dọc theo các bức tường, những con sâu Minos màu xanh nhạt ẩn mình sau dây leo, treo lơ lửng như chuông lục lạc, hút chất dinh dưỡng từ An Tức Đằng.

Chính giữa căn phòng là một chiếc giường màu hồng, cô gái trên giường có vẻ mặt đầy quyến luyến, như đang đắm chìm trong một giấc mơ ngọt ngào.

Tay chân của cô đã bị vặn vẹo đến gãy từ lâu, trên người cô đầy dấu vết bị An Tức Đằng xuyên thủng nhưng không có chút máu nào rỉ ra.

Kỳ lạ thay, cơ thể cô không phân hủy trở thành chất dinh dưỡng nhanh như những người khác mà là bị một loại sợi thực vật nào đó xâm nhập.

Dù đã chết nhiều ngày nhưng cơ bắp và làn da của cô gái vẫn đàn hồi, trông như một con búp bê hoàn mỹ.

Theo đánh giá rà soát của các đội viên đội hiện trường, nơi này đã hình thành một khu sinh thái sơ cấp, tạm thời chưa có tính công kích.

Nhìn đến chỗ này, Đàm Mặc cười khẩy, trầm giọng nói: "Đầu óc nhân viên hiện trường ở thành phố Bắc Thần chứa xi măng à?"


Một giọng nói dịu dàng vang lên bên tai: "Ngay từ đầu An Tức Đằng đã không phải là một sinh vật Kepler hung hãn."

Đàm Mặc không quay lại mà tiếp tục nhìn vào màn hình, lạnh lùng nói: "Thấy rõ ràng, không chỉ là An Tức Đằng, những chiếc lá non trên dây leo có viền màu vàng kim nhạt, đây là dấu hiệu của sinh vật Kepler thuộc chi Freya. Cây An Tức Đằng này mang gen Freya."

Sinh vật Kepler thuộc chi Freya có vẻ ngoài đa dạng nhưng đặc điểm lớn nhất của nó là sự dịu dàng, thanh nhã và xinh đẹp. Chúng có thể giải phóng tĩnh điện sinh học tạo thành một loại từ trường kỳ lạ, thu hút con mồi, khiến con mồi có ảo giác mạnh mẽ về việc được yêu thương, được gọi là Thần Tình yêu của thế giới Kepler.

Song một khi con mồi không bị khống chế, Thần Tình Yêu sẽ biến thành Thần Giết chóc.

Quả nhiên, khi điều tra viên đi đến chỗ cô gái và dùng nhíp lấy mẫu da của cô, cây An Tức Đằng yên tĩnh ban đầu đột nhiên chuyển động, ùn ùn kéo đến phía giữa phòng, tựa như một cái lồ ng khổng lồ!

Các thành viên của đội hiện trường phản ứng nhanh chóng, trong nháy mắt ánh lửa văng khắp nơi, nơi An Tức Đằng bị bắn trúng phát nổ, máu màu xanh bạc phun ra, ngưng tụ thành một bông hoa sáu cánh trong suốt giữa không trung.

Đàm Mặc hừ lạnh một tiếng: "Đến chết cũng không quên phải xinh đẹp!"

Sáu cánh hoa, mỗi cánh hoa trong suốt phản ánh những gì đã xảy ra trong căn phòng này trước đây.

Cô gái bị An Tức Đằng quấn quanh, rơi vào trạng thái điên loạn, gào thét mê ly, nội tâm không thể thoả mãn, mỗi cánh hoa đều khiến người ta xấu hổ không dám nhìn thẳng.

Các thành viên của đội hiện trường đã phá huỷ toàn bộ sáu cánh hoa trong suốt này, bột phấn trong không khí không rơi xuống mà thay vào đó lại cấu trúc ra một thế giới khác.

Trong sương mù, mơ hồ có thân hình duyên dáng vòng qua bả vai của bọn họ, tránh đi họng súng, bọn họ cứ như bị trúng tà, đây chính là từ trường của các sinh vật Kepler thuộc chi Freya.

Các thành viên giàu kinh nghiệm của đội hiện trường đều đang cố gắng hết sức để chống lại sự cám dỗ, nhưng điều tra viên không có khả năng tự chủ mạnh mẽ như vậy. Anh ta tháo mặt nạ dưỡng khí ra, các hạt lốm đốm của An Tức Đằng đi vào khoang mũi, cổ họng và thậm chí cả phổi, chúng biến thành những lưỡi dao sắc bén nhất, bắt đầu cắt xẻ theo từng hơi thở và nhịp tim của anh ta.

"A —— A——" Điều tra viên giãy giụa đau đớn tột cùng.

Da của anh ta bắt đầu chuyển sang màu đỏ, nguyên nhân là do một lượng lớn mao mạch bị vỡ, chưa đầy ba phút đã bị gọt cốt tước cơ, toàn thân biến thành bùn lầy, lộ ra xương trắng.

Cảnh này khiến các thành viên đội hiện trường có mặt tại đó vô cùng bàng hoàng, họ từ bỏ thi thể cô gái, lập tức thoát ra ngoài và ném bom ngưng tụ, đồng thời tiến hành cách ly sinh thái toàn bộ căn phòng.

Giọng nói vô cảm trong tin tức tiếp tục: [Theo điều tra, An Tức Đằng được cô gái trồng là một biến thể của Freya. Đội hiện trường đã tiến hành đột kích kiểm tra tại chợ hoa và chim nơi cô gái mua hạt giống, thu giữ hơn 30 loại hạt giống sinh vật Kepler...]

Thành phố Bắc Thần và thành phố Ngân Loan nằm sát nhau, nếu xảy ra vụ án lớn như vậy ở thành phố Bắc Thần, thành phố Ngân Loan chắc chắn cũng sẽ tiến hành một cuộc điều tra quy mô lớn.


Mọi người đang ăn ở căn tin không hẹn mà cùng chăm chú theo dõi tin tức.

Hai nữ sĩ quan của đơn vị hậu cần vừa đưa khay đồ ăn vào máy rửa bát vừa sợ hãi nói chuyện phiếm.

"Nhìn thấy không? Cô ấy chắc chắn đã trở thành chất dinh dưỡng của An Tức Đằng?"

"Đúng vậy, tôi thấy trên người cô ấy có rất nhiều vết thương, miệng vết thương toàn là sợi thực vật! Thảm quá! Khi cô ấy còn sống có lẽ đã rất thống khổ!"

"Nhưng An Tức Đằng đẹp thật. Một người bạn cùng lớp đại học của tôi khi kết hôn đã sử dụng tiêu bản An Tức Đằng đã qua xử lý để trang trí, cảm giác ấy tựa như thế giới pokemon!"

Đàm Mặc mỉm cười, "Cô ấy không phải là dưỡng chất của An Tức Đằng."

Hai nữ sĩ quan dừng bước chân, tò mò nhìn về phía hắn.

"Đội phó Đàm, nếu không phải dinh dưỡng thì là gì?"

Đàm Mặc híp mắt cười, rướn người về phía trước nhìn bọn họ.

"Là cơ thể mẹ. Nếu có thể thu thi thể về, mổ ra sẽ thấy bên trong dựng dục An Tức Đằng. Máu trong cơ thể cô ấy không chảy khô do bị thương mà là do bọn nhỏ trong bụng cần chất dinh dưỡng."

Các nữ sĩ quan tỏ ra ngạc nhiên: "Cô ấy là con người, vậy mà lại mang thai một sinh vật Kepler?"

"An Tức Đằng ngày đêm lấy lòng cô ấy, tất nhiên cô ấy phải trả giá. Thấy những vết thương trên cơ thể cô ấy không? Đó cũng không phải là vết thương mà là nguồn hạnh phúc liên tục phát ra."

Giọng nói của Đàm Mặc đầy vẻ giễu cợt, sắc mặt của các nữ sĩ quan đều đỏ bừng.

"Đội phó Đàm! Anh tệ quá!"

"Đúng vậy, anh làm chúng tôi sợ..."

Đàm Mặc gật đầu nói: "Hù dọa được các cô là tốt, như vậy các cô sẽ không bị hấp dẫn bởi một sinh vật nhìn thì đẹp đẽ nhưng bên trong lại đáng sợ như vậy. Cẩn thận một chút mấy em gái ạ!"


Nữ sĩ quan hiểu rõ ý của Đàm Mặc, Đàm Mặc có dung mạo ưa nhìn, khá được lòng các nữ sĩ quan trong Tháp Xám, ngay cả khi hắn keo kiệt, thích tiết kiệm tiền, chỉ mời khách đến căn tin ăn tối nhưng ai cũng nghĩ hắn thật dễ thương.

Một nữ sĩ quan nói "Thấy ghét", đang định đánh Đàm Mặc một cái, nhưng không biết cô ấy nhìn thấy gì mà lùi lại.

"Đội phó Đàm, lần sau mời anh uống trà sữa! Bọn em đi trước."

Có người mời trà sữa, Đàm Mặc không bao giờ từ chối, hắn cười nói: "Được, gấp ba lượng đường nha."

Đàm Mặc vừa định quay người thì va vào ngực ai đó, "Xin lỗi."

Đàm Mặc vươn tay đẩy ra theo bản năng, cố gắng giữ khoảng cách với người nọ, nhưng không ngờ tay đối phương đã nắm chặt khuỷu tay của hắn, khoảng cách giữa Đàm Mặc và ngực đối phương chỉ có một nắm tay.

Người này là ai?

Tại sao lại lặng lẽ xuất hiện sau lưng mình?

"Là ai nói mình bị đường huyết cao, không ăn đồ ngọt?" Một giọng nói mang ý cười trêu chọc vang lên.

Đàm Mặc ngẩng đầu, bắt gặp một đôi mắt nhìn có vẻ dịu dàng nhưng thực chất lại sâu như hồ nước lạnh.

"Lạc... Lạc Khinh Vân?"

Lúc này Đàm Mặc mới nhận ra rằng người mà hắn trò chuyện về bản tin khi nãy chính là Lạc Khinh Vân.

Lạc Khinh Vân không có ý định buông Đàm Mặc ra, chậm rãi nói: "Những sinh vật Kepler cấp thấp như chi Freya không xứng dùng từ "lấy lòng"."

Đàm Mặc muốn lùi lại nhưng tay Lạc Khinh Vân nhìn như không dùng lực, lại chẳng nhúc nhích tí nào. Y đang quan sát Đàm Mặc, y có thể cảm nhận được trước đây y và Đàm Mặc đã từng gặp nhau, nhưng khi nào, ở đâu và tại sao giữa y và Đàm Mặc lại sinh ra khoảng cách, y không thể tìm được đáp án.

Đàm Mặc rất đắc ý trước sự nghi ngờ của Lạc Khinh Vân trong lòng, đồng thời cũng có chút không vui —— Cái tên này quả thực là một quý nhân hay quên, không nhớ mình.

"Ôi, từ "lấy lòng" này có gì đặc biệt à?" Trên mặt Đàm Mặc không có tí cảm xúc nào, thẳng thắn nhìn lại Lạc Khinh Vân.

"Sinh vật Kepler càng cao cấp thì thế giới tư duy của chúng càng chấp nhất và thuần khiết. Chẳng phải có một câu nói vô cùng thịnh hành là vật chất mất đi, tình yêu còn mãi sao."

Đó là câu thoại trong bộ phim ăn khách số một phòng vé tháng trước, kể về câu chuyện sinh vật Kepler phải lòng con người.

Đàm Mặc mỉm cười, "Chậc, truyện cổ tích toàn là dối trá, phim ảnh toàn là ma tuý tinh thần."

"Nhưng câu đó đúng." Lạc Khinh Vân nói.


"Tôi biết anh sở hữu gen Kepler cao cấp. Anh nói "vật chất mất đi, tình yêu còn mãi" là đúng, là chân lý."

Đàm Mặc thầm nghĩ, may là hắn đã nhìn thấy khuôn mặt của Lạc Khinh Vân vô số lần, nếu không hắn lại bị khuôn mặt này lừa gạt.

Ai bảo mình lại là một đứa nhan khống thâm niên? Đáng tiếc, càng xem nhiều càng miễn dịch.

"Đội phó Đàm, người như cậu làm công tác ngoài hiện trường sẽ rất nguy hiểm." Lạc Khinh Vân cũng nhìn ra được vị Đội phó Đàm này không thích mình lắm.

"Tại sao?"

Mọi người đều là người, khi ra thực địa, sinh vật Kepler còn đối đãi mỗi người khác nhau?

________________

Tác giả có lời muốn nói:

Phổ cập giả thiết khoa học 2:

Thế giới sinh vật của Kepler được chia thành thế giới vật chất và thế giới tinh thần đa chiều(1).

(1): Nguyên văn "高纬度精神世界", mình không biết "高纬度" nên dịch là đa chiều hay vĩ độ cao nhưng mà nghe vĩ độ cao hơi kỳ nên đành để đa chiều, cao nhân nào biết thì giúp mình nhé. Mình cảm ơn.

Bạn có thể hiểu nó là một tập hợp năng lượng tinh thần, nó không phải là thiên đường mà là một hình thức tồn tại khác của tinh thần.

Nhưng thế giới tinh thần đa chiều này chỉ thuộc về sinh vật Kepler và nằm ngoài tầm với của con người đơn thuần.

Vì vậy, con người không thể chắc chắn liệu thế giới tinh thần này có tồn tại hay không, và một khi cơ thể người dung hợp bị phá hủy, linh hồn của họ sẽ quay trở lại cõi linh hồn của Kepler.

Đối với những sinh vật Kepler cấp cao, cái chết là thế giới vật chất tương đối.

Đối với Lạc Khinh Vân, nếu em không yêu tôi, tôi có thể tiêu diệt cơ thể của em, sau đó chinh phục linh hồn của em ở một thế giới khác.

Tất nhiên, với tư cách là nam chính, y sẽ không làm như vậy.

Bởi vì ai yêu trước thì thua trước, ở thế giới vật chất thì y chiến thắng tuyệt đối trước Đàm Mặc, nhưng ở thế giới tinh thần, mọi người đều biết, y nhất định sẽ đầu hàng.

Nếu bạn không hiểu bối cảnh này, điều đó cũng không ngăn cản bạn xem hai người này yêu nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện