THÔNG TIN TRUYỆN:

- Tác giả: Chân Phí Sự
- Thể loại: Tiên hiệp Dị giới Huyền huyễn Cổ đại
- Số chương: 689
Lạn Kha Kỳ Duyên
Bộ truyện Lạn Kha Kỳ Duyên vừa xuất bản chương mới, quý bạn đọc hãy trải nghiệm bộ truyện , đưa ra các bình luận và nhận xét bên dưới, giúp metruyen.cc tiếp tục chọn lọc các bộ truyện mới và hay, đăng tải mỗi ngày.
Giới thiệu nội dung:
Lạn Kha ngồi bên ván cờ lá rụng, tại giữa trúc lâm không người đánh cờ.Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại xoay người sông núi thênh thang....Thức giấc sau cơn mơ, Kế Duyên trở thành một tên hành khất gần như mù mắt trong một cái miếu sơn thần cũ nát.Thực lực không đủ thì dùng miệng lưỡi để kiếm ăn, chân nhân dùng kiếm, lừa đảo dùng mồm, Kế Duyên nhờ vào bản thân kiếm sống tại cái thế giới đáng sợ này....Du Lạn Kha SơnGiản lai huề trượng thượng toàn ngoan,Tứ nhập vân tiêu nhãn giới khoan.Phong động viễn lâm thu sắt sắt,Giản thông u cốc thuỷ sàn sàn.Bình không tử lạc tiên kì tĩnh,Vật hoán tinh di Phật cốt hàn.Duyệt thế du du kim kỷ hử,Không tồn di tích hậu nhân khan.Review Truyện:Tiên hiệp cổ điển rất khó viết. Một bộ tiên hiệp hay là một bộ truyện phải được viết sao cho thật dễ hiểu, thật thú vị, thật tiêu sái cũng như phải có cái hồn của tiên hiệp. Chỉ một điều kiện thôi đã khó, chứ đừng nói phải có đầy đủ các điều kiện trên. Có lẽ vì vậy mà tiên hiệp bắt đầu suy tàn.Kể từ sau Hoàng Đình, cũng thật lâu rồi mình mới thấy lại một bộ tiên hiệp cổ điển thuần túy như Lạn Kha Kỳ Duyên. Có yếu tố lãng mạn, thoải mái tiêu sái của tiên hiệp cổ điển trường phái phi thăng, chi tiết truyện vừa xuất sắc lại dân dã. Có yếu tố truyền thuyết phàm tục mang lại cảm giác của những câu chuyện thần thoại cổ xưa. Nam chính ở trong trò chơi hồng trần này, tuy rằng pháp lực tu vi không cao, nhưng cách xử sự làm người lại có trước có sau, thần bí khó lường, có ý cảnh, có tâm cảnh, thực sự đã mang lại cảm giác thần bí của tiên nhân. Đoạn mở đầu, khi nam chính nghèo túng cũng sợ chết như người thường, lời ăn tiếng nói cũng hơi tùy tiện. Trong truyện mỗi người đều rất lý tưởng, không dây dưa lợi ích quá nhiều, cũng không có quá nhiều cơ quan tính toán, nhiều khi đọc mà không nhịn được cười.Trước mắt thì thấy đây là một thể loại truyền kỳ du ký cổ đại, có giang hồ, có tu sĩ, có tiên thần, có võ lâm cao thủ, có người phàm. Bàn tay vàng rất có ý tứ, tựa như thay đổi vận mệnh nhân vật. Mỗi khi nam chính thúc đẩy vận mệnh một người, hoặc là dạy người hướng thiện, trên ván cờ sẽ ngưng tụ ra một quân cờ mới. Người đọc bị cuốn hút dần bởi những câu chuyện xung quanh Kế Duyên, muốn biết rốt cuộc quân cờ mà nam chính đã gieo sẽ trở thành những gì.
Danh sách chương
- Chương 250: Tụ nội càn khôn đại, hồ Trung nhật nguyệt trường
- Chương 249: Thoát thai hoán cốt
- Chương 248: Tơ lụa màu máu
- Chương 247: Thám tử đầu trọc
- Chương 246: Chuyện từ Vân Châu mà ra
- Chương 245: Thiếu nợ ân tình
- Chương 244: Xác thật không đáng
- Chương 243: Buồn bã mất mát
- Chương 242: Duyên đã hết
- Chương 241: Người hưởng hết vinh hoa của nhân gian
- Chương 240: Tất cả đều biến mất
- Chương 239: Lấy thế đè "người"
- Chương 238: Pháp hội mở màn
- Chương 237: Trăng trong nước, công dã tràng
- Chương 236: Thư kiếm ánh trăng
- Chương 235: Người thường sẽ an toàn hơn
- Chương 234: Cười Sở phủ hay cười ‘Cao nhân’
- Chương 233: Quả đúng là cao nhân tụ tập
- Chương 232: Đây cũng không phải tên mù bình thường
- Chương 231: Pháp hội không tầm thường
- Chương 230: Nơi rồng rơi xuống
- Chương 229: Sau khi chết cũng "Tẩu Thủy"
- Chương 228: Long Quân phẫn nộ
- Chương 227: Lũ lụt
- Chương 226: Trừ tà trói mị
- Chương 225: Thủy trạch chi khí điên cuồng tiết ra
- Chương 224: Rồng rơi xuống Nghiễm Động Hồ
- Chương 223: Không còn là người mới vào chốn quan trường
- Chương 222: Uyển Châu bất thường
- Chương 221: Bái sơn
- Chương 220: Mổ ba cái
- Chương 219: Người còn hung dữ hơn cả yêu quái
- Chương 218: Bài đao ca dân gian
- Chương 217: Bức thư trước kia
- Chương 216: Mưa đêm nơi dịch trạm hoang vắng
- Chương 215: Giấc mộng dài
- Chương 214: Cái gì cũng nhận
- Chương 213: Có thể ngủ một giấc ngon rồi
- Chương 212: Tội gì phải khổ đến vậy
- Chương 211: Thần thông trời ban
- Chương 210: Thuật pháp giao phong
- Chương 209: Thật sự có thể chạy
- Chương 208: Xem như nể mặt các ngươi
- Chương 207: Hiệp khách sa cơ
- Chương 206: Chân Hỏa hiện, tin xa đến
- Chương 205: Nghĩ tới Chân Hỏa
- Chương 204: Đến ngày chuyển mình
- Chương 203: Bình cũ
- Chương 202: Chuyện cũ năm xưa
- Chương 201: Khí minh thanh chính
- Chương 200: Tiên nhân chỉ lộ
- Chương 199: Thế mà sống đến bây giờ
- Chương 198: Thì ra là ngươi!
- Chương 197: Dưỡng linh lung
- Chương 196: Cá uống canh cá
- Chương 195: Thật sự có Thủy Công sao?
- Chương 194: Canh cá Ngân Khiếu Tử
- Chương 193: Thoát khỏi mồng một chứ không tránh được mười lăm (*)
- Chương 192: Kim pháp cổ pháp (*)
- Chương 191: Chuyển âm sang dương, từ hư hóa thực
- Chương 190: Hai Giang Chính Thần đều tới
- Chương 189: Có đường đi khác
- Chương 188: Gặp lại Tần Tử Chu
- Chương 187: Tâm tình thay đổi theo sự tình
- Chương 186: Cảm thụ không thể nói
- Chương 185: Người thương cảm thiên địa
- Chương 184: Muốn đến quan sát
- Chương 183: Linh hạc giấy
- Chương 182: Tiên hạc và hạc giấy
- Chương 181: Phụ tử nhà Ngụy vào Ngọc Hoài
- Chương 180: Lại đến tiết Mang chủng
- Chương 179: Xin nghe lời sư phụ
- Chương 178: Lời nhẹ ý nặng
- Chương 177: Giống như lúc trước
- Chương 176: Chuyện Ngọc Hoài
- Chương 175: Đạo đạo quan hệ
- Chương 174: Khách quý của Ngụy phủ
- Chương 173: Kế Duyên xuống núi
- Chương 172: Cáo nói tiếng cáo, đứa nhỏ Nguyên Sinh
- Chương 171: Hồ Ly tên Hồ Vân
- Chương 170: Ngươi quá bất công!
- Chương 169: Chuyện ở Vân Sơn
- Chương 168: Kết quả khá lắm
- Chương 167: Thời khắc nguy hiểm nhất
- Chương 166: Ẩn Tiên ở Đại Trinh
- Chương 165: Kiêng kị lẫn nhau
- Chương 164: Thổ Địa ẩn nấp
- Chương 163: Sẽ không làm ngơ
- Chương 162: Nhân họa chuyển biến
- Chương 161: Cao nhân đạo trưởng
- Chương 160: Ở nhờ Vân Sơn
- Chương 159: Như một tờ giấy
- Chương 158: Tại nơi này
- Chương 157: Nếm thử mà thôi
- Chương 156: Tính xấu không đổi
- Chương 155: Gặp lại Thanh Tùng
- Chương 154: Thiên hạ đều biết
- Chương 153: Một khi vang danh
- Chương 152: Một chút chuyện bình thường
- Chương 151: Truyền mộng người kể chuyện